Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Những bài hát của một thời (14): Đường chúng ta đi

Mình cứ lẩn thẩn nghĩ rằng những ai đã trải qua thời chống Mỹ thế nào cũng thuộc bài hát này: Đường chúng ta đi của nhạc sĩ Huy Du, lời ca dựa thơ của nhà văn đa tài Xuân Sách. Nếu không có nhạc Huy Du chắc cũng chả mấy ai biết đến bài thơ của Xuân Sách nhưng rõ ràng lời thơ trau chuốt, hình ảnh đẹp đẽ, tình cảm thiêng liêng dào dạt trong thơ đi với âm giai thiết tha trong sáng mà sâu lắng cuồn cuộn của nhạc đã tạo nên một tác phẩm tuyệt vời.

Nhạc sĩ Huy Du mình đã có lần đề cập trong chuyên mục này khi viết về ca khúc Bạch Long Vĩ đảo quê hương. Chắc chắn sẽ còn rất nhiều bài hát của ông mình còn phải tiếp tục nhắc đến.

Nghe cái tên bài hát, lại nhớ đến bài tùy bút của nhà văn Nguyên Ngọc (lúc ấy lấy bút danh Nguyễn Trung Thành) có tên y hệt thế. Bài ký đó mình học hồi lớp 7 (năm 1969) nghe thầy Phất đọc mà lòng xốn xang. Những năm 60, nếu ký Nguyễn Tuân vẫn còn lẩn khuất chưa tạo ấn tượng mạnh với bạn đọc bởi các quan quyền văn nghệ còn ngại cái tên Nguyễn Tuân thì phải nói ký của Nguyên Ngọc hết sức hấp dẫn, gần như chiếm hàng đầu. Hào hùng lắm, lãng mạn lắm, cứ như lời thủ thỉ mà lại như kèn xung trận giục giã. Bài hát Đường chúng ta đi của Huy Du - Xuân Sách cũng chứa đựng cái tinh thần cốt tủy ấy. Bao người lính đã ra chiến trường với tâm trạng, niềm vui phơi phới từ ký Nguyên Ngọc và nhạc Huy Du.

Bài này nhiều người hát thành công, những tên tuổi gạo cội như NSND Lê Dung, NSND Quang Thọ, NSND Doãn Tần, NSƯT Diệu Thúy, Tạ Minh Tâm, Trọng Tấn… nhưng người hát đầu tiên, và theo mình thì hay nhất, là chị Kim Oanh NSƯT, tốp ca nữ đoàn ca nhạc đài Tiếng nói Việt Nam, người đã lĩnh xướng tuyệt vời nhất bài Quảng Bình quê ta ơi trứ danh của nhạc sĩ Hoàng Vân.

Xin cám ơn nhà sưu tầm Zanhanoi.

23.11.2011

Nguyễn Thông


Việt Nam, trên đường chúng ta đi

Nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó

Nghe sóng biển ầm vang xa tận tới chân trời

Nghe ấm lòng những khi đang rộn bước

Mà vui sao ta chẳng nói nên lời

Dặm đường xa

Ta đi giữa mùa xuân

Ta đi giữa tình thương của đảng

Tiếng Bác Hồ rung động mãi trong tim

Đường ta đi ánh lửa soi đêm dài

Đường ta về trong nắng ấm ban mai

Việt nam, Việt Nam

Qua từng bước gian nan lớn lên rồi

Đẹp những mùa xuân.

Ta đi qua phố qua làng

Ngọn đèn sáng giục lòng ta đó

Lời mẹ nói ấm lòng ngọn gió

Đàn em vui ríu rít mái trường

Ta đi đường rợp bóng hàng dương

Đất bom đào đã lên màu cỏ mới

Những cặp mắt đêm đêm trông đợi

Chiến trường xa dồn dập những chiến công

Miền Nam ơi, miền Nam

Ơi những dòng sông soi bóng dừa xanh

Những đỉnh núi mây mờ xa tắp

Ta sẽ đến nơi đâu còn giặc

Ta chưa về khi tổ quốc chưa yên

Miền Nam, miền Nam

Nghe từng tiếng vang vang.

8 nhận xét:

  1. (Ta đi giữa tình thương của đảng). Nói thật với bác là em muốn ói quá à. He he

    Trả lờiXóa
  2. Bạn phải đặt mình vào thời điểm bài hát ra đời. Khi đó, niềm tin ấy là có thật.

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn bạn Phương. Một nhận xét rất chính xác, công bằng.

    Trả lờiXóa
  4. Không, bạn Phương ạ. Những người như vậy sẽ không bao giờ có thể hiểu được. Đừng cố tranh luận, chỉ trích hoặc gò ép họ.

    Trả lờiXóa
  5. Mình vẫn thích tiếng hát NSND Doãn Tần hơn

    Trả lờiXóa
  6. mình vẫn thấy các ông các bác và cả mình thích bản thu của NSND Doãn Tần hơn

    Trả lờiXóa
  7. Trịnh Hồng Hảilúc 12:52 9 tháng 3, 2018

    phải nói ý tứ của lời thơ cô đọng và mang nhiều ý nghĩa. ai nói HS bây giờ k thích. HS mình vẫn tròn mắt khi nghe hát bài này. Vấn đề là bản thân Gv phải hiểu và phân tích cho HS cái đẹp về nghệ thuật trong ca từ và giai điệu. Hiện tại cuộc sống có nhiều tiêu cực nhưng cũng không ít điểm sáng, nhưng hãy xem lại hoàn cảnh đất nước 1968. Không có Đảng thì bạn có cuộc sống như hôm nay không?

    Trả lờiXóa