tag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post3445938005656185932..comments2024-03-09T18:39:52.275+07:00Comments on Nguyễn Thông: Những bài hát của một thời (10): Đường cày đảm đangNguyễn Thônghttp://www.blogger.com/profile/01026529646411717968noreply@blogger.comBlogger8125tag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-90566693605707465452011-11-04T19:21:55.337+07:002011-11-04T19:21:55.337+07:00Rất hay bác Thông ạ. Những bài hát như thế này đã ...Rất hay bác Thông ạ. Những bài hát như thế này đã là vũ khí tinh thân rất lớn của quân và dân ta thời đánh Mỹ. Tôi sinh sau chiến tranh mà còn cảm nhận rất rõ được đó. Không có những phụ nữ súng trên vai cày ruộng như thế này thì người lính rất khó có thể toàn tâm chiến đấu ngoài mặt trận. Cảm ơn các mẹ, các chị Việt Nam anh hùng.<br />Cảm ơn bác Thông.Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-53800576903183250552011-10-31T09:31:14.598+07:002011-10-31T09:31:14.598+07:00Mình rất thích được lắng nghe những lời nói thật n...Mình rất thích được lắng nghe những lời nói thật như của Bolsa. Cám ơn Bolsa đã động viên và quan tâm. Mong bác ghé thăm đều đều nhé. Thông.Nguyễn Thônghttps://www.blogger.com/profile/01026529646411717968noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-58714163372144808662011-10-31T01:31:48.523+07:002011-10-31T01:31:48.523+07:00Mình nói thật là kô thích loạt bài "những bài...Mình nói thật là kô thích loạt bài "những bài hát 1 thời" của bác cho lắm dù rất thích những bài khác của bác. Đơn giản vì mình dân miền Nam (dù có gốc di cư): cố lắm cũng kô mường tượng nổi những cái hay. Nếu bác bàn vài bài "sến" hoặc vài câu hò miền Nam có thể mình có cơ duyên hơn. Đây đơn thuần chỉ là khác biệt trải nghiệm.<br />Ngoài chuyện đó thì phải công bình mà nói phong cách viết của bác rất hấp dẫn.<br />Xin lỗi trước nhé!<br />Tình thânCả Quỷnh Bolsanoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-62967702168376785862011-10-30T08:34:56.213+07:002011-10-30T08:34:56.213+07:00Chào DaiDai, rất vui khi được quen biết nhau. Mong...Chào DaiDai, rất vui khi được quen biết nhau. Mong được đọc nhiều điều hay trên nhật ký bạn. Chúc bạn nhiều niềm vui.Nguyễn Thônghttps://www.blogger.com/profile/01026529646411717968noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-86536973803318654872011-10-30T00:25:03.784+07:002011-10-30T00:25:03.784+07:00Chào bạn, mình đã ghé thăm blog của bạn mình rất t...Chào bạn, mình đã ghé thăm blog của bạn mình rất thích những bài viết của bạn. Mình mới gia nhập thế giới blogspot, rất vui khi bạn bớt chút thời gian ghé thăm blog của mình và chúng mình hãy cùng kết thân nhé<br />Cảm ơn và gửi lời chào thân ái đến bạnAnonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-46234530577966536062011-10-29T22:49:18.759+07:002011-10-29T22:49:18.759+07:00Xuân Ba ơi, tối qua tao đến chơi với anh Ngọc Hồng...Xuân Ba ơi, tối qua tao đến chơi với anh Ngọc Hồng uống trà xong uống rượu, lại tình cờ có cả mẹ con cái Thủy (chương) nữa, trò chuyện rôm rả suốt tối, nhớ đến chúng mày ở thủ đô bị kìm kẹp khổ sở. Này hồi ấy mày học tiếng Pháp hay Tàu nhỉ, tao đếch nhớ hết.<br />Cám ơn mày cho biết thêm thông tin về nhạc sĩ An Chung, lần sau có đưa bài khác của ông ấy, tao sẽ bổ sung ý của mày nhá.Nguyễn Thônghttps://www.blogger.com/profile/01026529646411717968noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-9805394255177546562011-10-29T21:29:56.252+07:002011-10-29T21:29:56.252+07:00Bác ui! Mai em vô đó, nếu bác rảnh, mấy anh em mìn...Bác ui! Mai em vô đó, nếu bác rảnh, mấy anh em mình ngồi với nhau tý nhá! Bác cho em cái số cầm tay của bác vào số cầm chân của em với (0917500550)!Mai Thanh Hảihttps://www.blogger.com/profile/10896209792360954540noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8355453778434612.post-31532913626596304622011-10-29T21:15:31.147+07:002011-10-29T21:15:31.147+07:00Có thể Google hoặc gố gì không nhớ không lưu nhưng...Có thể Google hoặc gố gì không nhớ không lưu nhưng có nhiều người nhớ NS An Chung.<br />Cơ quan tôi có bà Lan làm nghề đả tự viên ( dactylographique) tuyệt vời. Bà nguwoif manh mảnh . Dáng đẹp. Chắc hồi con gái khối anh chết? bà có thể nhắm mắt gõ phăm phăm tiếng Việt Pháp Anh. Chữ tôi vốn tháu nhiều người đọc không nổi nhưng bà Lan, có thể do ưu ái, có thể nhanh nhậy giải mã được hết.<br />Thằng cu nhà tôi ( bây giờ đã là thằng nhà báo gần tuổi 40) hồi ấy bố nó đón từ nhà trẻ về cứ đứng ở ngoài nhìn vào cái buồng con con có cửa sổ bằng chấn song sắt nơi Bà lan đương đánh máy hét tướng lên bà ơi làm sao mà bà lại bị giam trong này?<br />Đứng ngoài phía cửa song sắt ấy, nhiều buổi chiều muộn là một người đàn ông gầy gò, mùa hè mà áo sơ mi ông lúc nào cùng cài kín cổ lẫn khuy tay. Tóc bồng bềnh rậm. Ai đi qua ông cũng có cái gật đầu chào lịch sự kín đáo. Thằng cu nhà tôi thường được ông áp tải dong ra cửa cho chơi đỡ huyên náo này khác. Ông đi đón vợ. Vợ ông bà Nguyễn Thị Lan đương mải mốt cho vợi bớt chồng bản thảo của cánh phóng viên Báo Tiền Phong. <br />Người đàn ông dong dỏng có mái tóc bồng bềnh ấy là nhạc sĩ An Chung. <br />Đâu như giữa những năm tám mươi, hồi bao cấp khốn khó, ông mất vì bệnh ung thư .Xuân Banoreply@blogger.com