Trang

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Tôi chán ông Thoại quá

Nhẽ ra chả viết nữa, vụ Tiên Lãng ấy, chán rồi, nản rồi, có nói cũng như nước đổ lá khoai. Nhưng cái ông Thoại này, Đỗ Trung Thoại, đương kim Phó chủ tịch UBND TP.Hải Phòng lại làm mình nổi đóa. Thì đánh liều phen nữa để lắng sạch đầu óc mà đón xuân, chờ tết.

Hải Phòng ngày xưa để lại nhiều dấu ấn đẹp trong lòng người, nhất là thời chiến tranh. Hải Phòng từng được tặng 4 chữ vàng "trung dũng, quyết thắng", được nhạc sĩ, thi nhân ca ngợi "Hải Phòng đó hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu" dễ gì quên được. Đất Hải Phòng dữ dội, người Hải Phòng cần lao. Ông anh đồng môn với tôi, học trước tôi vài khóa, nhà thơ Nguyễn Dương Côn (quê Thái Bình) có bài thơ mà tôi nhớ nhất hai câu: "Hải Phòng, cái thành phố ăn nằm với biển/ Đẻ ra những đứa con cần lao". Tôi là một trong số những đứa con cần lao ấy, tôi từng tự hào về mảnh đất quê mình.


Sau này, những loan truyền về sự gớm ghiếc của Hải Phòng, như chuyện giới giang hồ thành phố cảng kiểu Dung hà, Lâm già, cu Nên... tác quái ra sao, súng hoa cải biến thành phố hoa phượng đỏ thành thành phố hoa cải đỏ như thế nào, rồi sự chuyển mình quá chậm trễ của thành phố một thời từng được coi là hàng đầu đất nước... luôn khiến kẻ tha hương cảm thấy rất buồn, nhiều lúc muốn kêu lên "Hải Phòng ơi, đừng vậy". Khi ấy, lòng mình chỉ mong những người cầm quyền Hải Phòng giỏi giang, đức độ để làm trong sạch tươi tắn đất này. Chờ mãi, chờ mãi, và thất vọng.

Vụ Tiên Lãng xảy ra, thấy thiên hạ chửi rát mấy anh quan nhỏ xã Vinh Quang, quan vừa huyện Tiên Lãng, ai người Hải Phòng mà chẳng xấu hổ thay. Tuy nhiên vẫn mơ hồ chờ đợi, cha nó lú nhưng biết đâu chú nó khôn, mấy anh quan to cấp thành phố nhẽ nào như bọn cường hào xã huyện. Thế mà ông Thoại nhà ta đã sổ toẹt một nhát thẳng căng. Bọn xã, bọn huyện lúc đầu áp dụng chiến thuật cũ rích, kiểu nói lấy được, bảo rằng vụ cưỡng chế được nhân dân địa phương đồng tình. Ngày xưa nói thế còn có người nghe, chứ thời nay cũng mở miệng vậy thì coi thường nhân dân quá lắm. Dân không đui, không điếc; dân biết hết, chớ có cả vú lấp miệng em. Tưởng khôn hơn đàn em thế nào, làm đến hàng quan đầu tỉnh, nhưng ông phó chủ tịch này giọng lưỡi không bằng đám giang hồ. Ông ta lại đổ cho dân. Dân phá nhà anh Vươn chứ không có công an, bộ đội nào phá cả- ông ta hùng hồn tuyên bố trước bàn dân thiên hạ.

Này ông Thoại, tôi nói cho mà biết, ông đừng chơi trò gắp lửa bỏ tay người. Ông định phá hoại khối đoàn kết toàn dân chăng, định gây mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân chăng? Chỉ có đám kẻ thù của nhân dân, của đất nước mới làm như vậy. Lãnh đạo một ủy ban nhân dân mà lại phi nhân dân thế hả ông. Tôi khuyên ông hãy mau dừng lại sự đổ đốn đó trước khi quá muộn.

Miệng các quan không phải muốn nói thế nào thì nói. Hôm trước tôi đã viết bài "Miệng quan...", tôi nghĩ là ông chưa đọc, nay trong bài này tôi gửi kèm vào đây cho ông dễ xem. Chỉ có điều, tôi vẫn giữ nguyên dấu 3 chấm (...) chứ chưa cần thiết phải nhắc lại cả câu tục ngữ ghê gớm ấy.

17.1.2012
Nguyễn Thông

MIỆNG QUAN...

Chỉ trừ cái thời cộng sản nguyên thủy, còn từ chế độ chiếm hữu nô lệ tuốt tận bây giờ, xã hội loài người mặc nhiên hình thành 2 tầng lớp: kẻ thống trị cầm quyền và người bị trị vô quyền. Nói ngắn gọn, đó là quan và dân.

Chả cần giở lại cái thời xa tít mù làm gì, chỉ tính từ hồi những người cộng sản xứ này làm cuộc cách mạng lật đổ chế độ cũ lập nên chế độ mới, ta thấy tầng lớp quan lại có sự thay đổi nho nhỏ. Họ không dám xưng quan nữa. Họ gọi nhau và bắt dân gọi họ bằng cái tên mới: cán bộ. Dân không phải “bẩm quan” mà “thưa cán bộ”, quan nhỏ với quan lớn cũng không phải “bẩm quan” mà “thưa anh, báo cáo anh”. Nghe rất dân chủ, bình đẳng, gấp cả tỉ lần dân chủ phong kiến.

Ngày xưa muốn vào chốn quan trường phải đi học. Hầu hết học để làm quan. Nay thì không cần thế, chỉ cần thành đồng chí, đứng trong một tổ chức gọi là đảng. Đây là danh từ chung, nhưng ở xứ ta chỉ tồn tại 1 đảng nên đảng phải viết hoa. Đồng chí có thể không thuộc đảng, tuy nhiên hơi hiếm, nếu có cá biệt cũng chỉ mang tính tượng trưng, làm màu mè ra vẻ thôi. Kỳ cục ở chỗ cái gì họ cũng dựa vào dân nhưng với họ dân không được coi là đồng chí. Cũng dễ hiểu, đồng chí đồng nghĩa với ngạch quan, chức tước, phẩm hàm, bổng lộc, coi nhau như đồng chí cả thì lấy đứa nào để cai trị. Ai cho rằng tôi nói quá, xin cứ vặn mấy ông cán bộ tổ chức xem có đúng không. Không phấn đấu vào đảng, không phải đảng viên, đừng có mơ làm cán bộ. Một thứ đặc quyền đặc lợi chỉ có ở xứ này.

Thời phong kiến “thối nát”, quan lại luôn xưng “phụ mẫu chi dân”, cha mẹ của dân. Nơi nào có được vị quan tốt, đúng nghĩa phụ mẫu thì may, còn ngược lại thường phải chấp nhận bởi ách gông đã quàng vào cổ. Phận dân như ngọn cỏ, con kiến, quan dày quan xéo thế nào cũng xong. Chế độ phong kiến đổ là phải, thuận lẽ trời, hợp lòng người.

Theo rao giảng của đảng, cán bộ là đày tớ của dân, cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, suốt đời hết lòng hết sức phục vụ nhân dân. Cụ Hồ dặn “việc gì có lợi cho dân thì nhỏ mấy cũng phải làm; việc gì có hại cho dân thì lớn mấy cũng không làm”, cụ rèn cán bộ thành công bộc của dân, và ít nhiều đã thành công. Tôi biết cụ thể một ông bác, bố vợ bạn tôi, làm quan to, suốt hồi tại vị không tơ hào cái gì, con cái tự làm tự ăn, khi về hưu chỉ căn nhà nhỏ đồ đạc giản dị như bao gia đình thường dân khác. Mỗi lần thăm cụ, tôi cảm động lắm. Tôi biết, cốt cách tuyệt vời như thế quá hiếm ở xứ này, càng về sau càng hiếm.

Điều nguy hiểm là, mặc dù đảng ra sức kêu gọi cán bộ, đảng viên học tập làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nhưng trên thực tế, cán bộ đảng viên ngày càng xa rời quần chúng, đối lập với quần chúng, trong đó có một bộ phận bị quần chúng căm ghét, thành kẻ thù của nhân dân. Dột từ nóc dột xuống. Hỏng từ quan lớn xuống quan bé. Người dân không còn niềm tin ở họ. Chỉ cần giọt nước tràn ly là sự xung đột diễn ra vô phương cứu chữa. Vụ Tiên Lãng là ví dụ điển hình.

Nhiều quan chức huyện Tiên Lãng và thành phố Hải Phòng đã hành xử cực kỳ tệ hại, bộc lộ sự thối nát của tầng lớp cán bộ tha hóa, mất nhân cách. Họ tự xem mình như ông trời, dân như bùn đất. Họ cho mình cái quyền muốn làm gì nói gì cũng được. Trong lúc dư luận quần chúng nhân dân phẫn nộ về vụ họ điều hàng trăm bộ đội công an kéo nhau đi cưỡng chế (tôi xin phép sẽ có bài riêng về hai chữ cưỡng chế) nhà dân lành thời điểm trước tết, vô cùng độc ác, vô nhân đạo, thì họ leo lẻo, xoen xoét cái mồm. Sai nhiều thứ lè lè nhưng cố nói lấy được. Tôi nhớ ngay sau khi xảy ra vụ việc, mấy ông quan xã Vinh Quang và quan huyện Tiên Lãng còn vu cho anh Vươn trốn thuế. Họ biết dân tình rất căm ghét hành vi trốn thuế, họ muốn kéo nhân dân vào phe đồng tình với họ. Gớm, có trốn được với mấy ông. Nếu ông Vươn trốn thuế, họ chả trưng ra bằng chứng đầy đường, chạy đằng trời. Làm gì có chuyện nói khơi khơi vậy. Này, tôi bảo cho mấy ông quan biết nhá, các ông là trùm trốn thuế đấy, lương cán bộ ba cọc ba đồng mà ông nào cũng nhà lầu xe hơi, sâm nhung phú quý, chả trốn thuế thì cái gì. Trả lời đi.

Tôi chẳng biết người khác thế nào chứ tôi vô cùng phẫn nộ và buồn khi nghe ông Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng lưỡi không xương quả quyết “anh Vươn không phải người tốt. Nói đúng ra anh Vươn chẳng có công lao gì, cũng chẳng phải là người đi đầu vì sử dụng hàng chục hecta và thu lời nhưng không đóng góp gì cho địa phương. Đặc biệt từ năm 2007 đến nay anh hoàn toàn ăn không. Anh đắp đê để thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội”. Còn ông Chủ tịch huyện Lê Văn Hiền, “mặc dù ngôi nhà này (của ông Đoàn Văn Vươn- NT) không nằm trong diện tích cưỡng chế thu hồi đất theo Quyết định 461/QĐ-UB ngày 7.4.2009 của UBND H.Tiên Lãng, nhưng do ngôi nhà này đã xảy ra vụ tấn công vào lực lượng cưỡng chế, là địa điểm xảy ra việc phạm tội nên cơ quan chức năng của H.Tiên Lãng phải sử dụng biện pháp phá ngôi nhà”. Còn ông Bùi Quang Sản- Giám đốc Sở TN-MT TP.Hải Phòng mặc dù biết rõ mười mươi quyết định giao đất cho ông Vươn ký năm 1997 nhưng cố tình bóp méo, uốn éo miệng lưỡi rắn độc “UBND H.Tiên Lãng giao đất cho ông Vươn là ngày 4.10.1993, tính theo luật Đất đai 1987 nên H.Tiên Lãng giao đất là đúng” (tôi hỏi ông Sản, có phải ông cố tình không biết, còn nếu biết thì tại sao giao đất năm 1997 không dựa vào luật Đất đai sửa đổi năm 1993 đã có hiệu lực mà dựa vào luật năm 1987 làm gì?).

Hỡi các ông quan, đừng tưởng “miệng nhà quan có gang có thép”, giết dân thế nào cũng được. Các ông hại dân tức các ông tự chặt chân ghế mình đấy, tự hại thân nghìn vàng mình đấy.

Ngày xưa dân quá hiểu quan nên họ đúc kết “muốn nói oan làm quan mà nói”, “quan có cần nhưng dân chưa vội, quan có vội quan lội quan sang”, “miệng nhà quan có gang có thép”, và đặc biệt thì “miệng quan trôn trẻ”. Trời ạ, mồm người cầm cân nảy mực như cái lỗ đít đứa trẻ con. Thiết nghĩ chả cần bình luận gì nhiều. Đó là họ nói quan chứ không phải cán bộ, đảng viên. Rất tiếc, thời nay quan hơi bị nhiều, to nhỏ, lớn bé đủ cả. Đến mức trên báo Tuổi Trẻ, mục Thời sự và suy nghĩ ra ngày thứ sáu 13.1, tiến sĩ Phạm Duy Nghĩa (và báo Tuổi Trẻ) đã gọi thẳng họ là quan với cái tít “đằng sau mỗi chức quan”, phanh phui bao nhiêu tệ hại của tầng lớp thống trị này.

Để tạm kết thúc, tôi xin mượn lời thằng hề chèo mà hồi sinh viên tôi được nghe cụ Hà Văn Cầu giảng. Thằng hề ấy nói thẳng vào mặt quan: Bẩm quan, quan là quan nên quan quàn dân, còn con là dân thì con dần quan!

13.1.2012
Nguyễn Thông

26 nhận xét:

  1. Hehe, có đứa xỏ lá nó bảo nhìn mặt ông quan này nhiều mỡ với nọng quá bác ạ.
    Có đứa lại bảo, lão này có khi cùng loại với bọn AQ cao...

    Trả lờiXóa
  2. Bác Hùng mở hàng cho mình, thích quá.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vũ Trường Thànhlúc 23:26 19 tháng 1, 2012

      hay quá ông bạn già ạ!Dân phủ Kiến xấu hổ vì có thằng ngu như lợn thế này !

      Xóa
  3. Cấp báo:Có đứa xỏ lá đưa hình nhân dân phá nhà Đoàn văn Vươn bên nhà cu Vinh.

    Trả lờiXóa
  4. Còn hơn cả chán.Cứ tưởng dân tình ngu ngơ chẳng biết gì!

    Trả lờiXóa
  5. Lên tiếng là cần thiết bác Thông ạ! Rất cảm ơn bác đã nói giúp sự bất bình của nhiều độc giả.

    Trả lờiXóa
  6. Nghe nói thằng Thoại quê ở huyện Kiến Thụy. Nó ở xã nào đó hở chú em.

    Trả lờiXóa
  7. Cũng lạ thay! THời nay, cán bộ, đảng viên ta cứ lấy câu:"Sống và làm việc theo gương Bác Hồ...". Tốn bao nhiêu giấy mực tiền bạc để chi cho các cuộc thi viết về đạo đức Bác Hồ để noi theo! Vậy mà...cố vào Đảng để cố có một ti chức, tí quyền, rồi tham lam, vơ vét... cái loại quan tham ấy phải để cho "Làm lật thuyền mới biết sức dân mạnh như nước", cuốn phăng cái lũ bèo bọt bẩn thỉu! Hoan hô Thông cao!

    Trả lờiXóa
  8. "Hải Phòng đó đau thương chỉ biết gục đầu"

    Trả lờiXóa
  9. Tiêu chuẩn của giai cấp vô sản là nghèo, trong các giai cấp thì nghèo nhất là nông dân, mà nông dân có cái thằng tiêu biểu là thằng Bờm. Thời thế tạo anh hùng, đất nước có chiến tranh, thằng Bờm của tôi nhập ngũ. Chả biết nó Nam tiến giết được mấy thằng mà giải phóng về huyện Từ Liêm, thủ đô Hà Nội nó được Đảng tin Dân quý cho làm cái chức Bí thư.
    Đúng là cái thằng Bờm, dân biếu gà qué, quạt mo, cá mú .. nó không lấy, thằng Bờm này thích lấy Đất. Thế nào mà gần đây bất động sản lên giá vùn vụt, nó giầu to, giầu một cách chân chính, giầu từ đất. Giầu từ cái chất cái chát của một thằng nông dân thuần chủng đáng được hưởng.
    Tự kiểm kê, nó thấy nó giầu quá, tiền của nó nhiều đến mức nó không thể tự viết dãy số này cho chính xác. Cũng phải thôi, nó là ông nông dân đâu phải nhà toán học.
    Bỗng nó nhớ ra, cái huyện của nó đang cai trị rộng nhất Hà Nội, mà rộng nhất dĩ nhiên đất phải nhiều nhất. Tự nhiên nó ngộ ra cái chân lý làm quan là "Quan nhất thời, dân vạn đại". Nó hiểu ra, có ngày rồi nó cũng phải về hưu, lúc ấy có khôn cũng chả khôn được. Thế là nó quyết định, không chờ dân biếu nữa mà tự đi cướp đất, cho nó nhanh.
    Cướp rất hăng, cướp được rõ nhiều, nó sở hữu mấy toà nhà thương mại mà tây nó gọi là bưu đinh gì đó.
    Bây giờ, Bờm đã 59 cái lá vàng rớt, sắp phải hưu mất, chả biết khôn dại thế nào lão Bờm phát hiện được một mảnh đất trống đáng ra làm vườn hoa, nằm ngay mặt đường nhưng chả ai quan tâm. Lão Bờm liền gọi ngay mấy thằng lâu la đến bảo chúng nó cứ thế mà làm. Công việc trôi chẩy quá, nhà xây xong, tính ra tiền Việt nam đồng có khi tương đương mấy triệu Đô la chứ chơi à.
    Đen cho lão, tự nhiên có mấy thằng nông dân đa sự lại kiện lung tung, chỉ đích danh lão mà kiện, đúng lúc nhậy cảm, thế là lão Bờm lại phải ra lệnh cho mấy chú Công an phá cái nhà liền khúc ruột của lão.
    Mất nhà là mất tiền, Lão Bờm không thể nuốt nổi cái giận này, thế là lão bảo mấy chú công an bắt mẹ nó mấy thằng nông dân dám tố cáo lung tung cho bõ ghét. Các chú công an hỏi lão, làm sao để bắt, lão chỉ đạo: cứ khép được tội gì thì bắt tội ấy, không khép được tội gì thì vu chúng nó vu khống tao.
    Khổ thân bọn nông dân đa sự, cứ tưởng nhà nước khuyến khích chống tham nhũng thì chỉ có công làm sao có vạ! Mình giúp nhà nước thu hồi tài sản bị chiếm cơ mà, ở Hàn Quốc còn được trích thưởng cơ đấy. Chúng nó, một lũ ngu đi tù rồi mà còn chưa kịp hiểu chúng nó có tội gì?
    Câu chuyện thật như đùa này là một câu chuyện có thật liên quan đến Vụ án dân tố cáo ông Bí thư huyện Từ

    Trả lờiXóa
  10. Trần Gia Thái - Đinh Thế Huynh - NPTlúc 07:39 19 tháng 1, 2012

    Thằng Thoại đổ vấy cho nhân dân chưa phải màn cuối vở kịch.
    Bà con ta chuẩn bị nghe thông cáo của trung ương: sau khi tiến hành kiểm tra, thanh tra, điều tra kỹ lưỡng, Chính phủ kết luận: Chính quyền Tiên Lãng, Hải Phòng thực hiện đúng các quy định của Luật đất đai qua các thời kỳ. Việc huy động lực lượng cưỡng chế đúng quy trình. Hành vi chống đối của Đoàn Văn Vươn cần bị nghiêm trị, giữ kỷ cương phép nước. Việc cưỡng chế được đa số nhân dân địa phương đồng tình. (hết thông báo).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế này thì dân còn chết dài...dài..

      Xóa
    2. ĐT ông ca GĐCAHP : 0913240707

      Xóa
    3. ĐT Ông ca : 0913240707

      Xóa
  11. nhân dan Nghệ anlúc 12:58 19 tháng 1, 2012

    Nhìn thằng Thoại mặt nạc đóm dày!!!!

    Trả lờiXóa
  12. Đề nghị Bác Nguyễn Thông Tết này về quê ghé qua chửi cho cái thằng Thoại ấy một trận. Chính nó là thằng làm xấu mặt những người con Hải Phòng tha hương như tôi và Bác!!!

    Trả lờiXóa
  13. Chết nỗi cu Thoại lại là người cùng huyện mình, xã (Thuận Thiên)gần nhà mình. Nhưng mình ghét nó.

    Trả lờiXóa
  14. Với hạng này cần phải :
    - Đuổi ra khỏi Đảng
    - Đuổi ra khoỉ hàng ngũ lãnh đạo
    - Đuổi ra khỏi quần chúng Nhân Dân Hải Phòng
    Không biết có Nhân Dân tỉnh nào nhận nó làm dân tỉnh mình không ?

    Trả lờiXóa
  15. Bác Tien và bác Haikienthuy đuổi thế thì cu ấy chỉ có nước sang TQ ăn mày, huhu.

    Trả lờiXóa
  16. - Xin số ĐT của Ông Thoại?
    - SĐT của ông ca GĐCAHP : 0913240707

    Trả lờiXóa
  17. Xin SĐT - Ông thoịa
    - ông hiền
    - ông liêm
    - ông khánh
    - ông chuân
    - ông ca GĐCAHP : 0913240707

    Trả lờiXóa