Trang

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Lời nói đau lòng

Tôi không thể viết được gì hơn, chỉ ghi lại lời nói của em bé 5 tuổi trong vụ tên sát nhân man rợ xả đạn giết chết 20 em nhỏ tại trường tiểu học ở bang Connecticut (Mỹ) hôm 14.12:
"Con không muốn chết. Con muốn ăn Giáng sinh".
Và tôi đã khóc.
Mong sao loài người không bao giờ xảy ra những chuyện đau lòng như vậy nữa.

15.12.2012
Nguyễn Thông

11 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nước MỸ đau thương Ngàn giọt LỆ bên PHỐ MỚI (1)
      ==================



      Nước MỸ đau thương Ngàn giọt LỆ

      Vẫn không GIÃ TỪ VŨ KHÍ ôi não nề !

      GIÁNG SINH sắp về trên Trần thế

      Hận thù sao vẫn dài lê thê ?

      Chúa giã từ Trần gian Nhân loại !

      Thánh cũng bỏ Hồi đường đi về !

      Phật đành xa Loài người vĩnh biệt !

      Cõi người ta nghiệp chướng nặng u mê

      Sát na cái Kiếp người khoảnh khắc !

      Ân oán ma trận mê hồn trận cứ đề huề

      Văn minh Tinh thần phai mầu Dưỡng khí ?

      Vật chất tràn Tử khí vẫn chưa chê ! ...

      Hoa Kỳ nghĩ cho cùng vẫn MỸ LỆ

      TẠM BIỆT VŨ KHÍ Thiên thai sắp gần kề ...


      TỶ LƯƠNG DÂN

      (1) NEWTOWN, Connecticut – USA



      Xóa
  2. Ty luong Dan -dung la mot thang dot nhung hay khoe khoang lam nhu ta hieu biet lam ,Nhan xet bai vo chang an nham gi -rau ong no cam cam ba kia .

    Trả lờiXóa
  3. Ngắm qua lỗ chiếu môn.
    Những điểm đen đậu đỉnh đầu ruồi.
    Những điểm đen di động.
    Những điểm đen, sinh linh bé bỏng.
    Đang trong tuần đợi đón Giáng Sinh.
    Hai mươi bảy tiếng "đoàng".
    Bảy thầy cô.Hai mươi bé thơ.Gục ngã!
    Từ ngón tay bóp cò,cái đầu quái thú.
    Loại bỏ những hạt sạn trong chiếc giày tự do.
    Làm buốt chân bao người đang ung dung bách bộ.
    Không thể nhân danh bất cứ điều gì.
    Ấn vào tay phương tiện giết người cho loài quái thú.


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lẽ có những giây phút sự im lặng lại là những lúc đau lòng nhất , có phải không bác TMD:
      Đoàn quân vội đi
      Đi về biên giới
      Cũng từ biên giới về
      Những bầy trẻ nhỏ
      Đoàn quân lặng im
      Nhìn đàn em bé
      Từng đôi mắt đen xoe tròn
      Từng đôi mắt mang hình viên đạn
      Từng dôi mắt sáng lên,cháy lên như ngàn viên đạn
      Từng đôi mắt quê hương trao cho đoàn quân.
      Người chiến sĩ hãy giữ lấy.
      Đoàn quân vội đi
      Đi về biên giới
      Cũng từ biên giới về
      Những người mẹ già
      Đoàn quân lặng yên
      Ngược dòng người đi
      Mà đôi mắt bao lần tiễn biệt
      Mà đôi mắt bao lần ước hẹn
      Mà đôi mắt sáng lên cháy lên muôn vàn ánh lửa
      Kìa đôi mắt quê hương trông theo đoàn quân, người chiến sĩ hãy giữ lấy.
      Đánh tan quân xâm lược dã man

      Xóa
  4. Những bé em, dù bé làm gì cũng là những điểm nhậy cảm, dễ gây xúc động nhất trong lòng chúng ta, những con người bình thường.Ta mỉm cười bối rối tràn ngập yêu thương khi bé gái Abigel Evan" bàn luận chính trị"về cuộc tranh cử của"Bronco Bama và Mit Romney".Ta nghèn nghẹn, muốn ôm bé mặc quần hở mông kéo dạ lúa vừa khóc vừa chạy theo mẹ.Giá ta được hôn lên má đỏ hồng của các bé mặc áo ấm, nhưng không mặc quần, hở cả chim ở vùng cao.Ta chỉ muốn tan hòa trong niềm vui của bộ ảnh Mai thanh Hải các bé nhận sách , vở, quần , áo, dự bữa cơm có thịt của các em .
    Tiếng thì thầm của bé:con không muốn chết.Con muốn ăn giáng sinh, ở tiểu bang Connecticut làm tim ta chảy máu như tiếng nấc nghẹn của bé em Khâm thiên tôi ôm khỏi đống nhà đổ đêm 26 tháng 12 năm 1972 cũng dịp Noel:Anh ơi,đừng để mất chân em, bảo bác sĩ nối cho em.Em không muốn...Nước mắt ta đông lại chảy ngược vào tim khi bé gái ôm xác mẹ cô giáo Phan thị Bé bị PolPot giết hại ở Tây Ninh gào lên:Em đây, em không hư đâu.Mẹ mở mắt ra.Đừng ngủ nữa.
    Năm 1979 rồi năm nữa đây ta lại sẽ nghe"Đoàn quân vội đi
    Đi về biên giới
    Đi từ biên giới về
    Những bầy trẻ nhỏ
    Đoàn quân lặng yên
    Nhìn đoàn em bé
    Từng đôi mắt em xoa tròn
    Từng đôi mắt mang hình viên đạn..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giữ lấy đất đai của tổ tiên Việt cho con cháu Việt là lời nói đau lòng nhất của chúng ta hiện nay, bác Thông ạ.

      Xóa
  5. Hàng xóm nói kg ngạc nhiên với thằng này vì nó bị bệnh thần kinh nặng từ hồi nhỏ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế hàng xóm Bình Trần bảo Bình Trần thế nào:thằng điên?Thàng tâm thần hay thằng dở hơi?Mà bình luận vu vơ chập cheng thế.

      Xóa
    2. @Phèo:
      3 trong 1 bác phèo ợ !

      Xóa



  6. "Con không muốn chết trong phân xưởng FOXCONN "địa ngục" . Con muốn ăn ĂN TẾT ÂM LỊCH ".



    Bí ẩn phân xưởng FOXCONN "địa ngục" lắp ráp iPad của Apple tại TRUNG QUỐC



    BẤM VÀO XEM VIDEO

    KHÔNG CẦN HIỂU TIẾNG Pháp BẠN VẪN HIỂU ĐƯỢC !!!

    Foxconn còn là nhà sản xuất sản phẩm cho các hãng công nghệ như Intel, Dell, HP và nhiều hãng công nghệ nổi tiếng thế giới khác.






    Từng bị gọi là “địa ngục” trần gian, khi trong vòng có 5 tháng có tới 12 vụ công nhân nhảy lầu tự sát do không chịu được môi trường làm việc khắc nghiệt.



    http://www.youtube.com/watch?v=qwzitQZ0fs8


    Foxconn là một trong những nhà sản xuất theo hợp đồng chính của Apple. Hàng nghìn máy tính Mac, iPod, iPad và iPhone được lắp ráp mỗi ngày ở nhà máy hoạt động 24/7 này.

    Foxconn còn là nhà sản xuất sản phẩm cho các hãng công nghệ như Intel, Dell, HP và nhiều hãng công nghệ nổi tiếng thế giới khác.


    Sau vụ công nhân tự tử thứ 6, tờ Southern Weekly của Trung Quốc đã cử phóng viên đột nhập vào nhà máy này trong vai một công nhân, đồng thời cử phóng viên đến phỏng vấn các quản lý của Foxconn, nhằm khám phá những gì thực sự đang diễn ra bên trong nhà máy và tìm ra những lý do thực sự đằng sau các vụ tự sát.


    Trong suốt 28 ngày điều tra, phóng viên Liu Zhi Yi đã bị sốc khi chứng kiến cuộc sống của các công nhân nhà máy. Họ làm việc suốt cả ngày, chỉ nghỉ nhanh để ăn hoặc ngủ. Họ lặp lại cùng quy trình công việc hàng ngày trừ ngày nghỉ. Liu phỏng đoán rằng với nhiều công nhân, sự giải thoát duy nhất khỏi quy trình công việc này là kết thúc sự sống.

    Trong bài viết về kết quả quá trình điều tra tại nhà máy của Foxconn, Liu Zhi Yi cho biết, công nhân Foxconn chỉ cười vào ngày 10 hàng tháng. Đó là ngày họ nhận lương.

    Vào ngày đó, các máy ATM bên trong nhà máy chật kín công nhân. Hầu hết công nhân nhà máy không bàn đến các sản phẩm Apple mà họ lắp ráp, vì không đủ khả năng mua.

    Trả lờiXóa