Tôi cứ tạm gọi là thành ngữ bởi cụm từ này khá hình tượng, quen thuộc trong đời sống, được dùng suốt hơn nửa thế kỷ ở nước ta. Nói chính xác hơn thì chủ yếu ở miền Bắc. Nó (thành ngữ ấy) có từ khi nào tôi không biết nhưng từ bé đến lớn đều nghe người nhớn vẫn dùng, báo chí hay viết, đài phát thanh phát liên tục. Nó bặt lúc nào cũng chả ai hay, bây giờ không ai nhắc đến, với tụi trẻ nếu mình vô tình nói ra thì chúng nó cười, bảo ông này hâm tỉ độ, kể chuyện cổ tích, hoang đường.
Theo nghĩa từ Hán Việt, sài và lang đều có nghĩa là loài chó sói hung ác, dữ tợn. Ngày xưa dọa nhau, người ta lấy con sài, con lang ra dọa. Mắng nhau là sài lang, lang sói có nghĩa cạch mặt nhau, ai mà thèm chơi với loài chó sói hung ác. Những người cộng sản rất giỏi tuyên truyền, khơi dậy lòng căm thù của dân chúng nên họ gắn ngay sài lang vào với đế quốc, thực dân, mở rộng hơn nữa là giai cấp tư sản – kẻ thù của họ.
Cũng theo nghĩa Hán Việt, đế quốc nghĩa là một nước có hoàng đế, mở rộng ra là nước lớn, mạnh, chuyên đi xâm lấn, mở rộng lãnh thổ, ức hiếp nước nhỏ. Nước theo chủ nghĩa đế quốc luôn đi xâm lược nước khác. Có đế quốc La Mã, đế quốc Mông Cổ, đế quốc Ottoman, đế quốc Thổ Nhĩ Kỳ… thời xưa; có đế quốc Anh, đế quốc Mỹ sau này. Thế kỷ 20, chống đế quốc hăng nhất là Việt Nam và Cuba. Hăng đến mức được coi là ngọn cờ đầu của hai bán cầu, mà chủ yếu là chống Mỹ.
Phe xã hội chủ nghĩa, hay còn gọi là phe cộng sản, thấm nhuần học thuyết của những vị thánh Mác – Lênin khăng khăng coi chủ nghĩa đế quốc là giai đoạn tột cùng của chủ nghĩa tư bản (tư bản thì bóc lột, còn đế quốc không chỉ bóc lột mà còn đi xâm chiếm đất đai nước khác để bóc lột), tất yếu sẽ bị diệt vong. Xã hội loài người cuối cùng chỉ tồn tại chủ nghĩa cộng sản. Những ông tổ nói chắc như đinh đóng cột vậy. Bộ máy tuyên truyền của cộng sản suốt mấy chục năm rêu rao như vậy. Nhiều thế hệ, trong đó có thế hệ tôi, từng tin như vậy. Nhưng thời thế đổi thay. Những điều tưởng là chân lý, bất di bất dịch, vững như bàn thạch đã sụp đổ tan tành. Thế giới trong 2 thập niên 80 và 90 thế kỷ trước chứng kiến sự tan rã của chủ nghĩa cộng sản, ngay cả trên những nước sinh ra ông tổ của nó, trên cả quốc gia Liên Xô từng hãnh diện phong cho mình là thành trì của cách mạng thế giới.
Tôi còn nhớ, những năm đầu thập niên 90, ở nước ta vẫn còn không ít người không muốn tin vào sự thật ấy. Họ cho rằng đó chỉ là biến động chính trị nhất thời, rằng phong trào cách mạng thế giới có lúc lên lúc xuống, rằng đó chỉ là bước lùi tạm thời. Họ hối tiếc cái lý tưởng mà họ tôn thờ bị tan vỡ. Họ lấy cái sức tàn mong manh để cố thuyết phục chúng tôi rằng gì thì gì, chủ nghĩa cộng sản vẫn là mùa xuân của nhân loại. Nhưng chúng tôi, với những gì đã chứng kiến tận mắt cuộc sống đất nước mình từ năm 1975 trở về sau, hiểu rằng lý thuyết và thực tế vênh nhau một trời một vực, nếu không nói là đối lập hoàn toàn. Mặc cho đám tuyên giáo của ông Tố Hữu ra rả rót vào tai đủ điều để trấn an, chúng tôi không tin nữa. Chủ nghĩa cộng sản với tôi và nhiều người như tôi không có giá trị gì nữa.
Tôi không hề có ý phủ nhận xương máu, sự hy sinh của những bậc tiền nhân. Nước bị xâm lược, áp bức thì phải đứng lên mà giành lại, bằng cách này cách khác. Nhưng giá như cần phân biệt rõ chủ nghĩa yêu nước, tinh thần dân tộc với cái gọi là chủ nghĩa cộng sản thì chúng ta đỡ được bao nhiêu xương máu. Cùng hoàn cảnh thuộc địa, bị xâm chiếm như Việt Nam, trên thế giới, cụ thể là ở châu Á, Đông Nam Á, nhiều lắm. Nói ngay xung quanh ta, Thái Lan, Indonesia, Philippines, Malaysia, Campuchia, Lào, Ấn Độ, Bangladesh, Miến Điện… đều bị thực dân Pháp, thực dân Hà Lan, đế quốc Anh xâm chiếm, đặt ách cai trị. Rồi cuối cùng, khi thế cuộc chuyển động, tất cả đều được độc lập. Chỉ có điều, anh nào dính tới cộng sản là anh đó lâm vào cảnh đầu rơi máu chảy. Với cộng sản, phải cướp, phải giành, phải dùng súng đạn dao kiếm, phải chết chóc thì độc lập tự do mới có ý nghĩa. Họ gọi là cách mạng vô sản. Và họ đã tiến hành chiến tranh, cuối cùng họ cũng đạt được, cái mà những nước khác không cộng sản đạt được bằng biện pháp hòa bình.
Giá như biết dừng, sau khi đã trả giá quá đắt bằng hàng triệu sinh mạng, đề cao hòa giải hòa hợp dân tộc và chủ nghĩa yêu nước, vứt phăng cái gọi là học thuyết cộng sản, phe này phe nọ thì cũng không đến nỗi nào. Khổ một điều, họ cứ muốn là tiền đồn của cách mạng thế giới, trong khi cuộc cách mạng vô sản khắp nơi đang lụi tàn. Đường quang không đi, đâm quàng bụi rậm. Đến bây giờ vẫn còn bao kẻ chưa tỉnh cơn mê, kéo cả dân tộc vào cuộc sống trì trệ, lạc hậu, đói nghèo, tập tễnh đi sau những nước cùng xuất phát điểm ngày nào chậm suốt mấy chục năm. Giá như những máu xương của người đi trước được đền bù bằng cuộc sống khá giả, đầy đủ, hạnh phúc cho mọi người dân Việt thì cũng đỡ tủi anh linh của các bậc tiền nhân. Cái học thuyết xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa không tưởng, mơ hồ đã chặn lại mong ước của người ngã xuống.
Ngày nào quắc mắt gọi các nước thù địch với phe mình là đế quốc sài lang, tư bản giãy chết, sen đầm quốc tế…, chê đến đào đất đổ đi, quyết diệt cho bằng được, bây giờ người cộng sản đã trắng mắt ra khi thấy chúng không xuống hố, không chết mà còn ngày càng mạnh mẽ. Những nước cộng sản lúc này đang thở hắt ra nhưng hơi thở yếu ớt cuối cùng để cuối cùng phải chấp nhận đồng hành, kết bạn, quan hệ hòa bình với bọn lang sói xưa kia. Chơi với nhau thật lòng, may ra còn có lợi, chứ chỉ cốt lợi dụng nó để một ngày nào đó chủ nghĩa cộng sản thắng lợi trên toàn thế giới, thì hãy tỉnh ngộ mà dừng ngay đi. Thế giới bây giờ không dễ bị lừa như hồi “Tư bản luận” mới ra đời đâu, các ngài ạ.
Nguyễn Thông
Bác Thông nói thế chứ, cứ thử nhìn qua Nam Hàn mà xem . Vì không có Bác Hồ vĩ đại và sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản quang vinh, Mỹ nó vẫn còn chiếm đóng kia kìa . Nam Hàn do chính quyền Ngụy tạm chiếm, chúng nó lại không có cả những trí thức đánh kinh, lộn, kính như Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi, Lý Chánh Trung và những người thuộc thế hệ bác TMĐ nhất quyết đòi lật đổ chính quyền bù nhìn để lập nên chế độ độc tài toàn trị Kim Rong Ủn-Kim Rong Ỉn nên chúng nó tha hồ tác yêu tác quái .
Trả lờiXóaNước mình có Bác Hồ vĩ đại, có Đảng Cộng Sản quang vinh, lại có cả những đảng viên trí thức như đám Huỳnh Tấn Mẫm ... Hồng phúc của nước nhà đấy bác Thông ạ!
Nhờ họ mà chúng ta có được ngày hôm nay . Chỉ thiếu ngày Thống Nhất thật sự là ngày 2 đảng sáp nhập . Tới đây tớ buồn nôn quá các bác ạ! Nếu điều đó xảy ra, tớ sẽ nhớ nhất là Bác Hồ, chắc Bác Hồ sẽ vui lắm khi thấy tình hữu nghị "Bên đây biên giới là nhà, bên kia biên giới cũng là quê hương" do mình & Bác Mao cùng xây dựng đã cho trái thơm, quả ngọt .
Bất cứ lực lượng chính trị nào đã qua, hiện tại hoặc sắp tới, loại bỏ loại người như Nặc 09:40 ra khỏi đời sống xã hội để chúng tiếp tục kiếp lưu đày, tru tréo, vu vạ, tiểu tâm, vu vơ thì lực lượng chính trị tử tế đó được đông đảo người dân tử tế ủng hộ tuyệt đối.
Xóa"kiếp lưu đày"
XóaHaha, lát nữa tớ đi gặp 1 lũ họ hàng cán bộ, tớ sẽ kể cho chúng nó nghe về "kiếp lưu đày".
Thật ra Đảng & Chính phủ không chịu lưu đày tớ . Vượt biên mấy lần mà cứ bị bắt lại . Về sau này đi chính thức cũng phải lo lót mới xong . Cán bộ muốn cho không căn nhà, nhưng kỳ kèo bớt 1 thêm 2 nên bán như cho ông trưởng công an phường với giá khoảng 5000 USD -trả bằng tiền đô, và ông công an sẽ lo cho 5000 USD ra khỏi nước xuôn sẻ- tức khoảng 10 cây vàng . Liu đày mà nhờ các bác như TMĐ, dân đổ sô đi coi tử vi, bói toán coi có số xuất ngoại hoặc đi thì có lọt không .
Nói vậy thôi chứ ở ngoài này tớ vẫn trông ngày trông đêm về công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam . Tớ nghĩ dân mình rất xứng đáng được đảng Cộng Sản lãnh đạo lên chủ nghĩa xã hội .
Ở ngoài này với tư bẩn, tớ thấy nhỏ nhoi, thấp kém và xấu hổ vì không anh hùng như các bạn bè trong nước . Để đỡ tủi, tớ làm bạn với đám con cái cán bộ lứa tuổi mình bên này . Và lát nữa đây, tớ sẽ hỏi chúng nó về thân phận lưu đày, xem chúng nó lưu đày thế quái nào mà sòng bạc weekend nào cũng đi .
Tớ sẽ bảo với chúng là có được thân phận lưu đày như thế này, chúng mày phải cám ơn những người cùng thế hệ/trang lứa với bác TMĐ, những người đã không quản ngại hy sinh để xây dựng & bảo vệ chế độ độc tài toàn trị của bố chúng nó trên cả nước VN. Chịu không ?
Cam on anh Thong ve bai viet,"Hay,hay that,hay den the la cung,tien su anh...viet hay"hehe.
Trả lờiXóaBằng chứng thất bại của học thuyết cọng sản là các tập báo Nhân dân cơ quan tuyên truyền của đcs nếu không nhanh chóng vào nằm ở các sạp bán thịt thì cũng còn mới tinh sau ba năm phát hành dù đó là báo phát không
Trả lờiXóaBác này "độc" thiệt đó nha. Đúng quá.
XóaĐể tiếp nối truyền thống vinh quang của báo Nhân Dân, tớ đã nhiều lần kiến nghị báo Nhân Dân nên in trên giấy vệ sinh . Nhưng cũng như các kiến nghị khác của giới trí thức Xã Hội Chủ Nghĩa, có thể những kiến nghị cho báo Nhân Dân của tớ đang nằm trong những thùng rác, hoặc đã được tái chế biến rồi cũng nên .
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa