Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

Quanh co nguồn gốc tiền tỉ

BÁ TÂN (nhà báo)

Vụ án mạng làm chết 2 vị quan đầu tỉnh tại Yên Bái, xảy ra ngày 18.8.2016, đến tận những ngày cuối năm mới được công an địa phương này loan báo kết quả điều tra. Cả 3 tử nạn (kể cả thủ phạm) đều là những cán bộ cấp cao của địa phương, thậm chí ngôi số 1 và số 2.

Tình tiết vụ án, đã được phương tiện truyền thông cũng như dư luận xã hội phản ánh rất kịp thời và khá chuẩn xác.

Đến giờ, sau 5 tháng xảy ra vụ án, cơ quan điều tra mới đưa ra thông tin kết luận là quá chậm. Thông tin trở thành gạo mốc, cơm thiu.

Cả 3 nấm mồ cỏ đã xanh. Người thân của họ đã nguôi dần nỗi đau. Tuy nhiên vụ trọng án này là vết thương tê tái khó lành của bộ máy cầm quyền đương thời.

Có một tình tiết, dù chủ nhân của nó đã chết, sẽ không bao giờ chết và trở thành câu hỏi bí hiểm.

Trong phòng làm việc của ông Ngô Ngọc Tuấn, Chủ tịch HĐND tỉnh kiêm Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Yên Bái, có chiếc két sắt trong đó cất giấu 100.000 USD và 1,5 tỉ đồng cùng với 4 chiếc nhẫn "kim loại màu vàng".

Sao mà lắm tiền thế. Két của quan chức chính trị mà lắm tiền như là két thủ quỹ của doanh nghiệp lớn.

Nguồn gốc số tiền khủng ấy từ đâu mà có? Ai cũng biết ông này không phải là chủ doanh nghiệp, không hoạt động trên thương trường. Ông Ngô Ngọc Tuấn, chủ nhân của cái két sắt chứa đầy tiền bạc và vàng, là Chủ tịch HĐND tỉnh kiêm Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy. Hai cái chức quan trọng ấy trong tay một người, đó là mảnh đất màu mỡ tạo ra “mùa vàng bội thu” cho quan chức. Dù cơ quan công an bảo rằng đó là tiền riêng, tài sản riêng của gia đình ông Tuấn nhưng dư luận thì nghi ngờ tiền ấy khó mà sạch. Những lúc như thế này càng ngộ ra sự thâm thúy của dân ta khi gán tiền với bạc (tiền bạc), tiền và tệ ( tiền tệ).

Nơi khỉ ho cò gáy mà quan chức còn có hàng tỉ đồng cất giấu trong két sắt ngay tại nơi làm việc. Từ đó suy ra những nơi tiền như nước, ngồi trên tiền thì quan chức phải xây nhà kho may ra mới cất hết tiền. Két sắt chắc chỉ để chứa số lẻ.

Nói cho công bằng, quan chức bội tiền như ông Tuấn không phải cá biệt. Nhưng cái gì cũng có giá của nó. Ông cha ta nói đâu có sai.

Bá Tân



4 nhận xét:

  1. Năm tận tháng cùng, xin có mấy ý:
    -Công an và chính quyền Thái Nguyên, qua họp báo, quá khinh thường nhân dân, coi thường công luận. Một cán bộ liêm chính không bao giờ và không thể nào có nhẫn vàng, cả trăm ngàn đô la, cả tỷ rưỡi tiền Việt, tiền vàng này lại là sở hữu cá nhân, tạm gửi trong két sắt tỉnh ủy cho nó...an toàn hơn là để ở tủ nhà!!! Dân nó ỉa lên trò thối đó, dân nó không buồn góp nửa lời chẳng qua "của thiên đã trả địa", chẳng qua một câu trong điếu văn của tỉnh ủy Thái Nguyên đã sổ toẹt rồi" sự ra đi của đ/c Tuấn là mất mát quá lớn không gì bù đắp được".
    -Ở đời, không cái dại nào giống cái dại nào. Một Trương Minh Tuấn đang hăng tiết, hoạt ngôn, làm nổi như vậy lại gật đầu để bọn nịnh thần khen tặng, tung hô cha mình khi cha mình "cái quan, vạn sự tất" (nắp áo quan đóng lại, việc đời, hết). Cũng phải nói ngay rằng, ông Phương là một người yêu văn học chân chính. Ông ấy không muốn thế, thấy thế. Đó là việc của cõi tục, người phàm.
    -Anh Thông, bạn đọc, viết bài, viết còm nên đặt sự thật làm tiêu chí hàng đầu. Dù có ghét cộng sản Việt đến thế nào đi nữa, khi nói về họ, con người, sự việc phải chính xác, rõ ràng. Móc méo, định kiến, tiểu tâm khi gõ chữ thì thà lơ đi tốt hơn nhiều. Nên nhớ, im lặng là cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan. Người nào không biết im lặng, người ấy không biết nói.
    -Kính chúc Anh Thông, mọi người sức khỏe, an lành trong năm mới, 2017.

    Trả lờiXóa
  2. Chỉ có thằng nào lãnh đạo mới hiểu tiền đó do đâu mà có?! là cái kim bác Tân ạ! "khi xong việc" thì mới đem tiền đó về tiêu , bác hiểu chưa? Khi chưa "giúp" xong thì tiền đó nằm ở két, vọ không biết đâu, "giúp" người ta xong thì đem về cho vợ hoặc cho bồ. hết!

    Trả lờiXóa