Trang

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

Lá chắn hạt nhân

Lâu nay có sự mặc nhiên, nước nào sở hữu vũ khí hạt nhân thì nước ấy được kẻ khác, dù là siêu cường, phải kiêng nể. Muốn đánh nước có vũ khí hạt nhân cũng phải dè chừng, chỉ đơn giản là khi bị dồn tới chân tường, nó bất chấp, nó khùng lên, văng vũ khí hạt nhân ra, ối anh từ chết đến bị thương, có khi cả nhân loại bị tiêu diệt chứ đùa.

Chính vì thế, những nước mạnh luôn tìm cách ngăn cản nước yếu có vũ khí hạt nhân. Đám mạnh tự cho mình cái quyền được phân phối ai có hạt nhân, ai không có, ai không được có. Còn đám yếu cứ tìm mọi cách để có, ông cứ chí phèo đấy, làm gì được nhau. Cuối cùng thì Israel, Pakistan, Iran, Ấn Độ đều có, chứ không phải chỉ Mỹ, Nga, Trung Quốc, Anh, Pháp... 

Xứ Triều Tiên của ông cháu, cha con nhà cu Ủn quyết theo đuổi hạt nhân cho bằng được bởi đó là lá bài, lá chắn duy nhất giúp chúng tồn tại. Buông ra là chết ngay. Có thể vẫn chưa có, nhưng cứ nói có, hư hư thực thực, cũng làm kẻ khác phải chờn.

Lại nhớ vụ Iraq đầu thập niên 80 tìm cách có vũ khí hạt nhân. Husein ký mua lò phản ứng của Pháp và Ý hết nửa tỉ đô. Israel lo sợ Iraq mà có bom hạt nhân thì toi, bèn phản đối, nhưng Pháp, Ý tham tiền nên cứ bán. Israel bèn bí mật cho ngay vài chục chiếc máy bay F15 đem bom sang phá tan tành. Tan giấc mơ hạt nhân, đến năm 1991 Iraq phải chịu thất bại ê chề bởi không có gì để chống đỡ bọn "đế quốc Mỹ" kia.

Bài học Iraq là lý do giải thích vì sao cu Ủn (được sự hậu thuẫn ngấm ngầm của Tàu) phải có hạt nhân cho bằng được.

Còn xứ An Nam không cần hạt nhân bởi đã có thứ vũ khí vô cùng lợi hại là... ban tuyên giáo. Mày đánh ông hả, ông cứ gào lên cho mày biết, lại chả chạy mất dép, haha.

Nguyễn Thông

1 nhận xét:

  1. Bài viết mới phát hiện một thứ vũ khí lạ ,chắc là của là võ gia truyền của làng Vũ Đại,tuyệt cú mèo.

    Trả lờiXóa