Trang

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020

Trao đổi với ngài cựu vụ trưởng Hà

Tối hôm kia, trên tivi nhà nước, bất chợt thấy một ông nói hăng hái sùi bọt mép (sùi thật chứ không phải là cách diễn đạt). Tôi buông bát cơm, tò mò coi ổng phát ngôn cái gì. Nhìn kỹ dòng chữ chạy phía dưới, đề tên Nguyễn Đức Hà, vụ trưởng, Ban Tổ chức trung ương. Đành rằng cán bộ cấp vụ lương cao ở nước này nhiều như lợn con nhưng đã leo lên tới chức ấy cũng không phải dạng vừa. Tức là xét về mặt logic, phải có tài, giỏi giang, hơn người…

Ông ấy đang nói (lúc tôi ăn cơm) về chống dịch cô vít. Nhưng bàn về dịch lại không nhằm vào dịch, mà chủ yếu phân trần giãi bày cho đảng. Thôi thì ăn cây nào rào cây ấy, ăn cơm chúa múa tối ngày, phải thế thôi, chỉ có điều nghe ngang ngang, trái tai, khó vào.

Ông Hà nêu chuyện thời gian qua dư luận có ý thắc mắc tại sao dịch bệnh căng thẳng bùng phát ngày càng nghiêm trọng như thế mà chỉ thấy thủ tướng, phó thủ tướng xuất hiện, làm việc, chỉ đạo nọ kia, không thấy đảng đâu cả. Ông Hà cười, nụ cười ngạo nghễ đắc thắng muôn thuở của mấy nhà lý luận, họ nghĩ thế là không hiểu gì, bởi thủ tướng, phó thủ tướng tức là đảng rồi, còn đảng đâu nữa mà đòi. Ở ý này, tôi xin thưa với ông rằng, nếu dư luận có yêu cầu đảng xuất đầu lộ diện thì cũng chỉ nhằm nói tới vị đứng đầu đảng, cụ tổng bí thư kiêm chủ tịch nước thôi. Giá như cụ ấy không làm hai việc, giữ hai chức, ngồi hai ghế, chỉ đảng đơn thuần thì người ta cũng kệ, chả đòi phải ra, đằng này cụ ấy lại chủ tịch nước, nguyên thủ quốc gia, người nắm bắt trông coi lãnh đạo mọi điều mọi việc. Lúc nước sôi lửa bỏng, một ngày bằng hai mươi năm, không thấy chủ tịch thì họ phải đòi, ông Hà nhá.

Lại nữa, trong bộ máy cai trị xứ này, trong thể chế hiện thời, luôn nghe nhắc tới đảng và nhà nước, đảng và chính phủ, tức là tồn tại đảng bên ngoài nhà nước, bên ngoài chính phủ. Ông Hà khẳng định thủ tướng, phó thủ tướng tức là đảng (ý ông muốn nói hai ông ấy là cán bộ của đảng, người đại diện cho đảng), vậy thì nên tinh gọn, dẹp bớt một thứ đi, hoặc đảng, hoặc chính phủ. Cứ “2 trong 1” làm gì cho rắc rối, sinh hoài nghi, dị nghị.

Tiếp theo, nghe ông Hà lý giải, không phải bất cứ việc gì chuyện gì đảng cũng phải ra mặt. Đảng là tổ chức chính trị cầm quyền, lãnh đạo. Đảng chỉ có nhiệm vụ chỉ đạo, hướng dẫn thôi, chứ đảng không cần làm trực tiếp. Chống dịch đã có chính phủ lo, dưới sự chỉ đạo của đảng, tại sao lại đòi hỏi đảng phải thế này thế nọ, v.v..

Xin thưa với ông, cái ý sau ông nói mâu thuẫn ngay với ý trước đó. Ý trên thì ông cho rằng chính phủ tức là đảng rồi, ý dưới thì ông lại khẳng định đảng độc lập, chỉ có nhiệm vụ lãnh đạo chỉ đạo thôi. Chẳng biết đường nào mà lần. Nói tóm lại, theo ông Hà, đảng hóa thân vào tất cả, nhưng đảng lại đứng trên tất cả, không cần phải làm gì, nói như dân gian tức là chỉ tay năm ngón.

Thưa với ông cựu vụ trưởng sùi bọt mép, dân đóng thuế nuôi bộ máy là để bộ máy làm việc (xin nhấn mạnh là làm việc) phục vụ lại dân chứ không nuôi mấy anh chỉ tay năm ngón. Bộ máy cồng kềnh ăn hại quá thì hãy tinh giản bớt đi. Anh nào không muốn làm mà vẫn muốn tồn tại thì hãy tự đi cày ruộng dệt vài lo cho thân mình, đừng bắt dân nuôi nữa. Ngay cả ông Hà, cả đời chỉ cúc cung tận tụy phục vụ đảng thì về già hãy để đảng nuôi lại, đừng bắt dân nuôi. Dân gánh nặng bao năm, xệ rã vai rồi.

Nguyễn Thông

4 nhận xét:

  1. Ngay cả ông Hà, cả đời chỉ cúc cung tận tụy phục vụ đảng thì về già hãy để đảng nuôi lại, đừng bắt dân nuôi. Dân gánh nặng bao năm, xệ rã vai rồi.
    Chí lý thay.

    Trả lờiXóa
  2. "... thừa đôi tay, dư làn môi.." (chữ của Trịnh Công Sơn)

    Trả lờiXóa
  3. Đọc bài viết của ông Thông thì liên tưởng tới các truyện của Bồ Tùng Linh viết ra. Vậy thì cái đảng này lúc là cú là cáo, lúc là yêu tinh hay quỷ ma, lúc lại là thiếu nữ xinh đẹp, yểu điệu nết na hay anh chàng rõ là đẹp giai, có nhẽ thế lắm

    Trả lờiXóa
  4. nếu không có Đảng lãnh đạo thì dân có được như bây giờ không nhỉ?

    Trả lờiXóa