Trang

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2022

Trông “nó” lại ngẫm tới ta

Đảng cai trị bên Tàu đang đại hội để củng cố quyền cai trị. Đại hội lần thứ 20 (nhị thập), cứ tính cả trước lẫn sau bình quân nhiệm kỳ 4 - 5 năm thì nó đã tồn tại gần trăm năm, còn trụ được bao lâu, nói theo kiểu ông cụ, “nhưng ai mà biết được nó còn sống được bao lâu nữa”. Chỉ có điều, lịch sử nhân loại từ xưa đến nay, chả có đám độc tài phát xít nào vạn tuế muôn năm được mãi.

Nói thẳng ra, tôi không có cảm tình với bọn cộng sản Tàu. Nói chung là cộng sản. Cộng sản đồng chí gì mà giết người như ngóe. Ngay nó với nhau còn chẳng tốt, đừng mong nó tốt chi với ta. Thứ mà lâu nay các ông bà cai trị xứ này cứ tâng lên thành tinh thần quốc tế vô sản, sự giúp đỡ thủy chung vô tư trong sáng, chịu ơn nghĩa của nó (Tàu), cũng như của đám Liên Xô, Cuba…, xin hãy dẹp đi. Chúng dúi cho ta vũ khí, tí gạo tí mì, để rồi ta dại dột làm người lính đi đầu, tiền đồn hậu đồn, kiêu hãnh trên tuyến đầu chống Mỹ, huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt nhằm bảo vệ chúng nó, để chúng nó được yên. Chúng được ngủ ngon trong khi ta suốt ngày đêm mấy chục năm canh giữ cho chúng. Chúng mất tí súng tí bột mì, còn ta nghĩa trang liệt sĩ rải khắp 3 miền. Món nợ xương máu ấy, chưa bắt trả là may, lại cứ ơn mí chả nghĩa.

Nhưng ngó cái ảnh đại hội của nó, ít nhiều phải khâm phục. Cùng nòi cộng sản với nhau nhưng nó biết “tự chuyển hóa”, sửa chữa, đổi thay, biết từng bước đạt tới giá trị thực. Thứ bệnh hình thức, hoa hòe hoa sói, phô trương kệch cỡm, tốn kém lãng phí từng thấm vào máu, lặn vào từng tế bào cộng sản, thì nay nó đã gỡ được. Đại hội của cái đảng chính trị đông nhất thế giới, của nước đông nhất thế giới, được cả thế giới chú mục vào, nhưng trang trí khá giản dị, không có lấy một bông hoa, chứ đừng nói một bó, một lẵng. Cũng không màu mè chăng khoe chữ nọ chữ kia, kiểu như “đoàn kết, kỷ cương, trách nhiệm…”. Tượng, ảnh mấy ông quá cố lỗi thời đã bị cuộc sống đào thải lại càng mất tiệt. Không chỉ đại hội 20 mà ngay cả đại hội 19 cách nay 5 năm cũng vậy. Đó là cái hơn của họ so với đám đàn em.

Tôi để ý, nhận ra rằng tấm ảnh bộc lộ sự “cách mạng” ấy của cộng sản Tàu đã không được báo chí mậu dịch An Nam trưng ra, hình như họ cố giấu một sự thực “nhạy cảm”. Đưa tin về đại hội thì cứ đưa (đố dám không đưa) nhưng kiếm cái ảnh trung tính khác. Để thiên hạ nhìn vào, dễ có những liên tưởng so sánh này nọ. Tôi còn lạ gì mưu mẹo của tuyên giáo xứ này.

Chơi với nó, gần thế kỷ chứ có ít đâu, cái hay của nó chẳng học, chỉ rước về những thứ rởm, tồi, dở hơi, ác độc. Nếu ai vặn vẹo hỏi tôi, thứ gì, thử nói ra xem nào, thì đây, vụ cải cách ruộng đất năm xưa đến nay vẫn còn nóng.

Nhiều thứ cần phải sửa phải dẹp, hẵng cứ bắt chước nó, dẹp ngay cái bệnh màu mè hình thức hoa hoét cờ đèn kèn trống không thực chất mà lại rất tốn kém đi. Dân hết chịu nổi rồi. Cứ coi thử xem, chỉ cái đại hội địa phương (ảnh) mà hoa hoét rực rỡ thế kia, vẽ ra ở đủ 63 tỉnh thành, rồi hàng mấy trăm huyện, hàng vạn xã đều như thế. Thậm chí căn bệnh mạn tính ấy lây sang cả tôn giáo (ảnh) thì mới hiểu kinh như thế nào. Dường như hết thuốc chữa. 

Nguyễn Thông

Ảnh: Đại hội bên Tàu và đại hội ở ta (nguồn: Internet)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét