Trang

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Chuyện bà hàng cá

Hai bà hàng cá lúc vắng khách:
-Này bà, sao tiền nhựa, cứ tưởng bền mà lại chóng hỏng thế nhẩy, trông cứ như... (chỗ này mình không dám ghi vào đây).
-Ừ, không bền bằng tiền giấy hồi xưa (vừa nói vừa lấy hai ngón tay quệt quết trầu trên mép).
-Cũng tiền nhà nước, sao thế hở bà?
-Bà sang bên Úc mà hỏi. Lắm chuyện. Công an bắt bây giờ.
-Thôi, tôi sợ, tiêu tiền cũ cũng được.


Mình nghe hai cụ hàng cá trò chuyện, định bụng lúc nào hỏi mấy bà bạn mình ở Hà Nội, chúng lắm tiền, mụ Hà mụ Đạm có quán cà phê bờ hồ, mụ Dung có công ty, mụ Bé có sổ tiết kiệm... , xem đúng thế không. Money mình cứ như gió vào hội trường cây đa Tân Trào, đâu kịp coi nó mới hay cũ, nên mình thấy cha con bác Lê Đức Thúy vẫn trong sáng như thường.

25.10.2011
Nguyễn Thông

5 nhận xét:

  1. Bài này viết thật là hay. Thanks!^^

    Trả lờiXóa
  2. móc họng no.1 haizzzz

    Trả lờiXóa
  3. Các cụ cứ phức tạp mất đề. Tiền là giấy mà.

    Trả lờiXóa
  4. May tiền giấy còn đang được lưu hành chứ tiền xu chắc nằm trong bảo tàng chờ mấy trăm năm nữa để thành ... tiền cổ cho oách. Cô chỉ mong sao đồng tiền có giá trị để dân còn có tiền mà tiêu. Đi chợ hàng ngày, hôm nào cũng có cảm giác bị móc túi thấy phiền lòng quá.

    Trả lờiXóa