Trang

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2020

Cất nhắc dao gươm

Ông Tô Lâm bộ trưởng Công an hôm rồi có đăng đàn nhân ngày của ngành. Ổng vẫn lặp lại thứ lý luận mà các đàn anh Trần Đại Quang, Lê Hồng Anh, Bùi Thiện Ngộ... từng thuộc lòng, rằng công an là thanh bảo kiếm bảo vệ chế độ. Chỉ thấy nhắc bảo vệ chế độ, bảo vệ đảng chứ không đề cập dùng kiếm làm điều gì nữa.

Trong những thanh kiếm ấy, từng có rất nhiều kiếm cùn, như Phan Văn Vĩnh, Trần Việt Tân, Nguyễn Thanh Hóa, Bùi Văn Thành... Tinh thứ dữ nhưng cực cùn, rỉ sét. Và cũng nên nhắc tới Chung con, Nguyễn Đức Chung đô trưởng Hà Nội.

Thực ra Chung con cũng chả phải loại tài cán gì, chỉ thuộc dạng cơ hội, nhân thời buổi công an trị, nhất là lúc Trần Đại Quang đương chức, mà ngoi lên được. Chỉ cần coi cách tráo trở trong vụ Đồng Tâm, cách xử lý dây dưa vụ xây dựng sai phạm nhà 8B Lê Trực, cách hứa hẹn rất linh tinh về đường sắt Cát Linh-Hà Đông, cách làm cho chìm xuồng vụ chiếm đất phá rừng ở Sóc Sơn... cũng đủ thấy "tài" của Chung con rồi.

Vụ Nhật Cường mobile được Bộ Chính trị đốt lò của ông Trọng coi là đại án nhưng không bắt được Nhật Cường thì cũng chả dễ gì xử được Chung con, mà muốn túm được thằng ấy thì phải hỏi ông giời.

Điều nguy hiểm ở chỗ, những đứa ngoi lên từ công an thường nắm được thóp của ông to bà nhớn, rồi biết đâu trạng chết chúa cũng băng hà. Chơi dao sẽ có ngày đứt tay, dùng công an cũng vậy.

Đưa một anh phú lít chuyên đánh đấm trộm cướp xì ke ma túy lên làm đô trưởng, chuyện chỉ có ở xứ này. Giá cứ cất nhắc một anh diễn viên (tất nhiên có tài) ngồi vào ghế ấy, có khi lại còn được việc hơn.

Một đất nước sau chiến tranh đã nửa thế kỷ, cần nhà kỹ trị, tinh thông làm ăn kinh tế, khoa học công nghệ, cần những bộ óc kinh bang tế thế làm lãnh đạo chứ không phải những người khoác áo nhà binh chỉ quen việc bảo vệ đảng, lừ khừ ông từ giữ đền, mà không biết làm bất cứ thứ gì khác.

Nhưng cái nguyên tắc "còn đảng còn mình" như thứ vòng kim cô, dứt ra cũng khó.

Nguyễn Thông

1 nhận xét: