Trang

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Chuyện nọ xọ chuyện kia

Mình cứ bị mang tiếng viết này viết nọ chê (thực ra là không khen) nhà nước chính phủ nên kỳ này tính làm một thiên ra trò, ngợi ca nức nở. Mà cũng phải thôi, cái gì đáng khen nên khen, còn nếu nó đã xấu chả ai ưa thì cứ chê, có rán rặn ra lời ca cũng chẳng ngợi ca được.

Chuyện rằng thế này: tối qua phiên trực được đọc bài của phóng viên tường thuật buổi tranh cãi quyết liệt giữa những ông cầm đầu hai bộ Tài chính, Công thương. Tả phù hữu bật ông quan công thương bảo vệ quyền lợi ích kỷ nhóm lợi ích và lợi ích cá nhân (ai dám bảo là không) còn có mấy ông sĩ quan trùm sò mấy tập đoàn, tổng công ty chi phối thị trường xăng dầu cả nước, nhất là Petrolimex. Mình rất thích thái độ, lời nói thẳng thắn, quyết liệt thẳng ruột ngựa của ông thượng thư tài chính Vương Đình Huệ. Ông này trẻ, cương nghị, dân xứ Nghệ, đúng chất Nghệ chứ không như mấy ông Nguyễn Sinh Hùng, Lê Doãn Hợp chán mớ. Mến phục ông Huệ quá, mình định viết khen ngay trong đêm nhưng xong việc về quá khuya, sáng ra chưa kịp mò chuột thì đọc trên mạng đã có nhiều bác khen ông Huệ quá trời. Âu cũng là trời đất tổ tông phù hộ cho dân Nam có được con người như vậy. Theo mình, bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu kỳ chính phủ rồi, nước trôi tỉ tỉ mét khối dưới gầm cầu rồi, nay bỗng xuất hiện ông thượng thư đáng mặt thượng thư. Ai làm quan cũng như ông Huệ (tạm tính đến thời điểm này của ông) thì dân kêu ca làm quái gì, chỉ khuyên điểm son cũng đủ mỏi tay, hơi đâu mà kêu.

Bọn Nghệ cá gỗ bạn mình, như Nguyễn Đình Chiến, Nguyễn Sĩ Đại, Thu Hà, Minh Huệ, Hoàng Xuân Bối… phen này tha hồ mà tự hào. Kể từ thời cụ Hồ còn sống đến giờ, nay chúng mày có thêm người Nghệ ra trò, chúc mừng chúng mày, hơi ghen tị đấy, chả bù cho ông cựu bí thư Nguyễn Văn Thuận người Phòng quê tao.

Mà người ta viết rồi, khen rồi thì mình nên thôi, kẻo vướng dây về hùa, ăn theo, bầy đàn. Nhưng thế thì phải viết cái gì chứ. Thực ra có đấy, cũng tờ báo hôm qua (mình đọc trước khi in nên gọi hôm qua) đăng tiếp bài của anh Hoàng Hải Vân (Huỳnh Kim Sánh) về bí mật thủy quân nhà Nguyễn. Anh Sánh nghiên cứu công phu, nhiều chi tiết cực hay, lập luận sắc sảo (đúng phong cách anh ấy xưa nay), nhưng mình thích nhất chi tiết này: thủy quân thời Nguyễn ra biển, nhất là đi Hoàng Sa, không ăn gạo mà ăn cám.

Cám là tinh hoa của hạt thóc, những chất dinh dưỡng tốt nhất ở cám chứ không phải gạo (điều này thì khoa học đã chứng minh). Nói một cách sòng phẳng, ăn cám mới khôn, xơi gạo là ngu. Xơi gạo càng trắng, vo càng kỹ càng ngu, ngu thậm tệ.

Khổ nỗi, xưa nay truyền đời, không biết tự bao giờ, gạo được dành cho người, cám đổ cho lợn heo. Người ăn gạo được gọi là khôn, thông minh, hạt gạo xem như hạt ngọc (ngọc thực). Heo xực cám bị coi là ngu đần, cổ ngữ có câu “ngu như lợn”, ngu như heo. Cám và lợn là một cặp phạm trù. Con lợn bệnh bị gia chủ phàn nàn “lợn chê cám”. Cứ áp đặt thế, trái khoa học, trái quy luật, làm cái chuyện đảo điên quái đản, con người tự cho mình khôn ngoan mà nào biết thực ra ngu hơn lợn.

Cũng có thể có đám người nào đó không muốn vậy, định chứng minh ngược lại bằng cách…ăn cám, quyết không xực gạo nữa nhằm chứng tỏ chân lý. Đâu dễ, hỡi đám nhăm nhe cách mạng ăn uống kia. Gì thì gì, vấp ngay phải định kiến mà bầy đàn đang tung hô: cứ ăn gạo mới khôn, ăn cám là ngu. Vậy là băn khoăn, hầu hết đám đông kia ai cũng và cơm hằng ngày, tự dưng mình chén cám, chả phải định bô bô trước thiên hạ rằng mình trí tuệ kém à, đồng bọn với lợn à. Tặc lưỡi, thôi, em chã. Em cứ ăn gạo, tự lừa mình, biết là ngu nhưng ngu trong cái ngu của thiên hạ, thế là hưởng thái bình rồi.

Bọn lợn ăn cám (chúng rất khôn, chưa hề định đổi đòi măm gạo) mà biết ai đó định giành món khoái khẩu mà loài người ngu dốt phân phối cho, chắc chúng lo lắm. Nhưng tao nói cho mày biết, lợn nhá, phần đông loài người chúng tao quen ăn gạo rồi, dù đắng nghét cái miệng nhưng vẫn chả dám nhả ra đâu.

9.2011

Nguyễn Thông

6 nhận xét:

  1. trong đêm đông lạnh lẽo tưởng sẽ chết vì tê cóng cũng còn xuất hiện được một đốm lửa. Đốm lửa của ông tân bộ trưởng họ Vương dù mới lóe lên chút đỉnh nhưng cũng gieo được chút hy vọng cho những ai thường xuyên thất vọng như mình.

    Trả lờiXóa
  2. Hoan hô cả ông họ Vương lẫn tác giả bài viết.

    Trả lờiXóa
  3. Bác cai Facebook thật ạ?

    Trả lờiXóa
  4. Anh bỏ anh em, về đây một cõi hả anh?
    Đọc bài này xong, em chợt nghĩ mấy đứa hay mắng nhau: "Làm ăn như thế có mà ăn cám". Chứng tỏ, bọn này giàu anh nhỉ!

    Trả lờiXóa
  5. Mình bị cài đuôi ở fb nên phải cai một thời gian, thông cảm nhé, các cụ thân mến.

    Trả lờiXóa
  6. Một người đạp ga ba người đạp thắng. Anh này coi chừng có ngày bị nạn, gãy chân ga. Đọc bài viết về Vinashin sáng nay thấy tội cho Thủ tướng - bị qua mặt và cũng không dám kỷ luật ai ... (và lại biết luôn là thời TT PVĐ - 23 năm - cũng không ai bị kỷ luật) buồn thay cho TT; cũng như cho đám dân đen chúng mình./.

    Trả lờiXóa