Lứa tuổi mình, đứa nào cũng thuộc bài này.
Bài hát có tên "Nguyễn Bá Ngọc, người thiếu niên dũng cảm" của nhạc sĩ Mộng Lân, viết năm 1965, sau này có sách nhạc đặt cho tên mới là "Ngợi ca anh Nguyễn Bá Ngọc".
Thời chống Mỹ, xứ Thanh Hóa có nhiều bài hát hay lắm, như Thanh Hóa anh hùng (Hoàng Đạm), Chào sông Mã anh hùng (Xuân Giao), Cây lúa Hàm Rồng (Đôn Truyền)... và bài này. Anh Nguyễn Bá Ngọc là nhân vật có thật, tháng 4.1965 anh đã cứu, lấy thân mình che cho 2 em nhỏ khỏi bị mảnh bom, và hy sinh khi 13 tuổi. Hồi đó đọc bài trên báo Nhân dân, mình rất kính phục anh ấy (hơn mình 3 tuổi), nhưng vẫn nhớ cứ buồn cười mãi cái chi tiết hai em bé được cứu tên là Oong và Đơ. Anh Uy bảo chắc bố hai đứa này biết tiếng Pháp bởi Oong (une) là 1, Đơ (deux) là 2.
Lại nhớ, lúc ấy mình học lớp 3. Mỗi lần thầy Lập vào lớp, lớp trưởng hô "học sinh đứng", tất cả vụt đứng, miệng hét "lên", thầy vẫy tay một nhát, lớp trưởng lại hô "học sinh ngồi", tất cả đồng thanh "xuống"; tiếp theo lớp phó quản ca (cái Cày con cụ Bột thì phải) cầm càng "trên đất nước anh hùng, hai ba", cả lớp gào lên "trên đất nước anh hùng ngày ngày thêm những chiến công, gương anh Nguyễn Bá Ngọc sáng soi rực rỡ núi sông...". Ngày nào cũng như ngày nào, bài hát ngấm vào máu, vào tâm hồn. Mình nghĩ, những ai đã ngấm bài hát như thế thì cả đời chỉ một dạ yêu nước, yêu con người chứ không thể nào khác được.
Lại nhớ nữa, hồi năm 2006 họp lớp Văn tổng hợp ở Hà Nội, mình hỏi Đào Lê Bình có máu văn nghệ không, hắn cười tít mắt, gào "trên đất nước anh hùng ngày ngày thêm những chiến công...". Cha ấy nghệ sĩ thế mà cầm đầu quản tờ báo công an thì thật lạ.
23.9.2011
Nguyễn Thông
toi l a Duong Thu Huong, mot nguoi em, mot nguoi rat nguong mo va quy men anh Huynh Ngoc Chenh, anh ko nhung la mot nguoi yeu nuoc con la mot nhan tai. Nhung hom nay chinh mat toi chung kien canh anh Huynh Ngoc Chenh danh nguoi dan ba dang song chung va luon mieng noi la yeu thuong tinh ghen tuong vo co da bien anh Chenh thanh nguoi vo loai va hen ha, danh nguoi dan ba chan yeu tay mem truoc su chung kien cua nhieu nguoi than. toi de nghi nhung nguoi dang doc nhung dong chu van hoa cua con nguoi tai hoa nay co nhung loi khuyen chan thanh de anh Huynh Ngoc Chenh co y thuc hon. sau khi chung kien su viec nay toi da lap tuc goi Pho Tong Bien Tap Bap Thanh Nien de tuong trinh su viec. chung toi se khong de su viec nay ket thuc tai day va se lam den cung, vi day khong phai la lan dau anh Huynh Ngoc Chenh hanh hung dan ba, voi vo truoc anh Chenh cung da hanh hung nhu vay.
Trả lờiXóaNhưng anh Chênh có liên quan gì đến anh Nguyễn Bá Ngọc của tôi, hả bác?
Trả lờiXóaCâu kết của anh lạ thế anh Thông? Hihi...
Trả lờiXóaCó cái spam lạ thế nữa?
Ông Nguyễn Thông ơi!
Trả lờiXóaTiếng Phờ-Lang-Sa thì "Oong" là UN (hoặc UNE) chớ! Nếu "ONE" là tiếng Ăng-Lê rồi!
Cám ơn Bửu Châu, tớ dốt ngoại ngữ, sửa liền, sửa liền.
Trả lờiXóanghe bài này nhớ tuổi thơ sống ngoài miền bắc,mở miệng ra là "đây một mùa xuân, trăm hoa nở (hay hé?) tưng bừng, đây thời niên thiếu, hát ca vang lừng"
Trả lờiXóa"Lại nhớ nữa, hồi năm 2006 họp lớp Văn tổng hợp ở Hà Nội, mình hỏi Đào Lê Bình có máu văn nghệ không, hắn cười tít mắt, gào "trên đất nước anh hùng ngày ngày thêm những chiến công...". Cha ấy nghệ sĩ thế mà cầm đầu quản tờ báo công an thì thật lạ".
Trả lờiXóaLại nhớ nữa, tháng trước bác Thông viết bài "Thương bác Đào Lê Bình"
Mới 9, 10 tuổi mà đã thấm nhuần tinh thần anh hùng, căm thù giặc. Hằng ngày được tưới nhưng thông tin như nước cho thấm đẫm thì thôi ... Hồi giáo chắc cũng chào thua ta. Ở miền Nam thì có thằng Sáu nó khen anh Ba Hưng giết cả trăm thằng Tây trong 1 năm ... Trẻ em của VN được người lớn giáo dục như vậy chắc trên thế giới cũng hiếm lắm. Quyền trẻ em là gì? Dân tộc này bao giờ mới văn minh??? Hay lắm anh Thông. Nhờ có anh mà nhiều người vỡ lẽ ra đó. Cám ơn anh nhiều./.
Trả lờiXóa