Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020

Tút cuối về ngựa lùn

Sao lại cuối? Để thời gian đi rửa bát còn ý nghĩa hơn là quan tâm thứ ba vạ ấy.

- Ông đại tướng Tô Lâm trùm phú lít xứ này bảo rằng đội ngựa lùn đó sẽ được sử dụng vào các việc lớn như lễ tân nhà nước, nghi thức quốc gia, diễu binh diễu hành những dịp lễ trọng thể... Thôi, tôi can ông và các ông các bà. Thời nay là thời nào mà cứ muốn quay ngược về buổi hồng hoang cổ lỗ. Bệnh hình thức, hoang phí, vung tiền qua cửa sổ... nặng vừa vừa chứ, kẻo không đứa dân nào chịu được. Lưng thằng dân đã còng lắm rồi, cõng nặng lắm rồi, đừng vứt lên thêm rác rưởi gì nữa. Đó là chưa nói mấy con ngựa lùn ấy chỉ làm bẩn mắt chứ lễ tân trang trọng nghi thức nỗi gì.

Tôi đề nghị mấy ông bà cai trị xứ này tới một ngày nào đó hãy đi vào thực chất, đừng có bày vẽ rườm rà, hoa hòe hoa sói, màu mè sặc sỡ, cờ đèn kèn trống, băng rôn khẩu hiệu, nay lại thêm ngựa nghẽo, chỉ sướng mình, giải quyết được khâu sĩ khâu oai, nhưng làm khổ dân.

Cộng sản các ông mắc bệnh hình thức nặng nhất quả địa cầu này.


- Nhớ ngày trước, hưởng ứng cuộc vận động nông dân tích cực làm phân xanh phân chuồng bón ruộng, các nhà thơ nhà văn đều tham gia. Tôi có nghe người ta đọc câu thơ, thấy bảo của thi sĩ Xuân Diệu (không biết trong bài nào): "Em ơi anh bảo em này/Phân kia rồi sẽ có ngày thành cơm". Ý của cụ Diệu, hôm nay nó là phân, nhưng đem bón lúa, rồi mai sẽ có thóc có gạo, sẽ có cơm mà ăn. Phân thành cơm là vậy. Nay nhìn đống cứt ngựa trên quảng trường Ba Đình, lại nhớ câu thơ của thi sĩ Ngói mới.

-Thằng con tôi hôm qua coi mấy cảnh phân ngựa, nó chốt lại: Hôm nay cứt ngựa, ngày mai cơ đồ.

Nguyễn Thông

1 nhận xét: