Trong tút ấy, tôi cũng đề xuất rằng đã bỏ được công an huyện thì hoàn toàn có thể bỏ được tất bộ máy và hệ thống chính trị cấp huyện, kể cả đảng, chính quyền, tòa án, viện kiểm sát, mặt trận, hội đoàn này nọ. Chúng tồn tại một cách thừa thãi, hữu danh vô thực, tốn kém cả đống tiền ngân sách, mà chỉ đạt được mỗi kết quả để cho có, gây vướng víu bộ máy, phiền hà nhân dân.
Có không ít người phản bác ý kiến tôi (tất nhiên phủ nhận cả ông Tô Lâm), bảo rằng không thể bỏ công an huyện, chính quyền, mặt trận, tòa án, kiểm sát, bởi chúng đã tồn tại lâu rồi, quen rồi, là thứ… không thể bỏ. Đến khổ với các vị. Công an mà còn bỏ được thì không gì có thể không bỏ. Giỏi thì đi mà cãi lại ông Tô.
Cứ luẩn quẩn loanh quanh mãi trong thứ tư duy, lý luận cùn mòn do ông trùm lý luận giáo điều Nguyễn Phú Trọng để lại thì sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt trời rực rỡ đâu, tôi bảo thật.