Hồi giữa tháng 3, tôi được ông bạn đồng môn Nguyễn Huy Hoàng từ Nga về mời đến nhà anh Phương Văn Dần làm việc ở Viện Puskin VN, nhà tại Q.Bình Thạnh để ăn trưa, trò chuyện. Tới nơi thì mọi người đã đông đủ cả. Chuyện xa (Nga) chuyện gần (Việt), rồi nghe nhà thơ Nguyễn Duy đọc thơ. Bác Duy thì tôi quá quen, nhưng xung quanh có vài gương mặt lạ. Hoàng giới thiệu với tôi anh Vũ Đình Huy, Viện sĩ-GS-TSKH đang dạy ở Trường đại học Bách khoa TP.HCM. Người giỏi như anh Huy ở nước ta chẳng có bao nhiêu. Tôi chào anh, lần đầu gặp mặt, nhưng sao cái tên thì đã bắt gặp ở đâu rồi. Tua lại trí nhớ, giật mình, đúng rồi, đã đọc trên báo và hình dung ra ngay. Đó là người cha bất hạnh, có cô con gái cực kỳ xinh đẹp bị một kẻ cuồng yêu đâm chết ngay tại nhà trên đường Trần Hưng Đạo, Sài Gòn 5 hồi năm 2011. Báo chí một dạo ùm lên, ai cũng thương xót cô gái xấu số, căm giận kẻ ác độc. Rồi theo thời gian lại quên đi, chìm vào quên lãng. Giữa cuộc vui, tôi không tiện hỏi bác Huy rằng kết cục thế nào. So với cái ảnh đăng báo hồi đó, con người đáng thương tóc giờ đã bạc trắng, già đi nhiều. Cứ lặng lẽ quan sát, thấy người cha ấy bị nỗi buồn dạo nọ đeo đẳng nên không giấu được nét buồn khi mọi người nói cười hỉ hả. Cũng chả trách được bởi có mấy ai nhớ chuyện của bác Huy.
GS-Viện sĩ Vũ Đình Huy (phải) và nhà thơ Nguyễn Duy - 3.2015 (ảnh: Nguyễn Thông)
Hôm qua, bác Huy gửi cho tôi mail này, bảo rằng bác đang đi tìm công lý cho đứa con gái bất hạnh. Đơn từ đã đi khắp nơi rồi, chả biết công lý đang nằm ở đâu.
Dưới đây là nguyên văn "đơn yêu cầu" của nhà khoa học, GS-TSKH Vũ Đình Huy: