Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn ngược đời. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ngược đời. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2021

Ngược đời

Quốc hội, theo đúng nghĩa của từ này, là cơ quan dân cử, một tổ chức (hội) có quyền lực cao nhất của một nước (quốc), gồm các đại biểu ưu tú do dân cử ra. Nói nôm na, quốc hội do dân bầu, còn ở đâu đó nó có phải do dân bầu hay không, có quyền lực cao nhất không hay chỉ là bù nhìn, thì lại là chuyện khác.

Theo lẽ công minh, chính quốc hội với các vị dân biểu, dân cử sẽ họp và tiếp tục bầu ra những người lãnh đạo cao nhất của đất nước, cụ thể ở xứ ta là chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội; sẽ biểu quyết thông qua nhân sự phụ trách bộ máy hành pháp, tư pháp, tất cả người và bộ máy đó đều hoạt động trong nhiệm kỳ của quốc hội. Khóa nào có nhiệm vụ và trách nhiệm của khóa đó, không du di, chuyển đổi, không lôi thôi lằng nhằng, không khóa này lấn sang khóa kia theo kiểu chợ chiều, chợ vỡ, linh tinh.

Tại sao vậy? Tại vì chính các đại biểu quốc hội trong nhiệm kỳ 5 năm sẽ bằng lá phiếu, bằng sự biểu quyết, bằng sự gửi gắm niềm tin của dân, đại diện cho dân sẽ bầu chọn ra chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội. Nếu những vị đầu lĩnh được chọn ấy có sự làm ăn không ra gì, không chính ngôi, ngồi nhầm ghế, thậm chí vô tích sự, gây nhiều điều tiếng… thì chính đại biểu quốc hội trong nhiệm kỳ chứ không phải ai khác phải chịu trách nhiệm, không thể đổ lỗi cho ai, không trách ai được.

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

Ngược đời

Chuông nằm cho kẻ tựa lưng

Ở một xứ đầy rẫy chuyện ngược đời, nhố nhăng, tỉ dụ chuyện đề nghị quốc hội cho soạn thảo luật Nhà văn, chuyện càng chống tham nhũng thì tham nhũng càng hoành hành, càng hô hào giáo dục là quốc sách thì giáo dục thậm nát bét, quản lý vàng càng chặt thì giá càng cao chênh lệch giá thế giới càng nhiều, ít học lại làm cao, ngu si hưởng thái bình... sực nhớ lại một bài học thuộc lòng trong sách giáo khoa hồi mình học lớp 4. Trộm nghĩ xưa nay chả khác gì mấy, chỉ có điều thời sau nặng hơn thời trước. Thơ rằng:

Bước sang tháng sáu giá chân
Tháng một nằm trần bức đổ mồ hôi
Con chuột kéo cày lồi lồi
Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong
Vườn ruộng thì thả rau rong
Ao sâu vãi cải lấy ngồng làm dưa
Một đàn con bò đi tắm sớm trưa
Một đàn con vịt đi bừa ruộng nương
Voi kia nằm ở gậm giường
Cóc kia đánh giặc bốn phương nhọc nhằn
Chuồn kia thấy cám liền ăn
Lợn kia thấy cám cằn nhằn bay qua

Bao giờ cho đến tháng ba
Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng
Hùm nằm cho lợn liếm lông
Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi
Nắm xôi nuốt trẻ lên mười
Con gà mâm rượu nuốt người lao đao
Lươn nằm cho trúm bò vào
Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô
Thóc giống bắt chuột trong bồ
Một trăm lá mạ đuổi vồ con trâu
Chim chích cắn cổ diều hâu
Gà con tha quạ biết đâu mà tìm

Chú thích của tớ:
-Giá: lạnh
-Bức: nóng
-Cong: Cái cóng, cái chum bằng sành để đựng thóc, gạo
-Trúm: Dụng cụ để bắt lươn

7.11.2011
Nguyễn Thông