Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn ngủ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ngủ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

Vì sao ông ấy ngủ?

ĐỖ NGỌC THỐNG

Mấy hôm nay dư luận xôn xao về tấm ảnh quan chức Việt Nam sang họp Đại hội đồng LHQ khóa 73 ở New York nhưng lại nằm nghẹo cổ, ngủ ngon lành. Ngủ như chưa bao giờ được ngủ. Tấm ảnh do phóng viên Don Emmert của AFP chụp lại và được đăng tải trên nhiều tờ báo quốc tế ở Pháp, Đức, Mỹ và Trung Đông như Le Monde, CNN, Al Bawaba… Báo ta có bài thanh minh: đây là ngủ lúc giải lao, do lịch trình làm việc căng thẳng, trái múi giờ, rồi còn viện ra cả tổng thống các nước cũng ngủ trong cuộc họp…để coi đó là chuyện bình thường, cần thông cảm.

Ban đầu tôi cũng thấy buồn cười, buồn bực, rồi sau thấy buồn thương. Vì dù thế nào đi nữa, một khi để báo chí nước ngoài đưa hình ảnh ấy lên thì cũng là một thất thố ngoại giao, một lỗi rất không đáng có, làm hỏng cả hình ảnh đất nước, có người còn coi là làm nhục quốc thể. Nhưng sau đó nghĩ kĩ lại thấy thương và có thể thông cảm với vị quan chức này. Có điều, lí do thông cảm không như bài báo của ta đã nêu.

Tôi nghĩ nên thông cảm vì ông ấy ngủ chẳng qua chỉ là do thói quen. Mà thói quen này có được là do đi họp ở nhà chuyên ngủ rồi. Sở dĩ đi họp ở nhà chuyên ngủ là vì có ngủ cũng chẳng sao cả, thức cũng chẳng để làm gì, nghe hay không nghe đều như nhau. Giống hệt như cảnh họp hành ở Trung Quốc mà ông Bá Dương đã viết: “Cái bản lĩnh ghê gớm của tôi là có thể ngủ trong hội nghị. Ngủ xong tỉnh dậy thì hội nghị cũng vừa kết thúc. Tại sao thế? Vì trong hội nghị mọi người đều nói những chuyện mà chính bản thân họ không hề tin, nghe hay không nghe đều như nhau.” (Người Trung Quốc xấu xí).

Ông cán bộ của ta ở nhà đã quen thế rồi, nay sang họp ở Hoa Kỳ, tôi nghĩ là ông ấy nhầm, tưởng là đang họp Quốc hội nước ta vì thế cứ ngủ quách cho xong như mọi lần. Họp ở ta thiếu gì người cũng ngủ ngon lành, có ai trách mắng gì và cũng có ảnh hưởng gì đâu; các nghị quyết vẫn ra đều đều; đất nước vẫn đang quyết tâm phấn đấu tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH đấy thôi.
Nên mọi người đừng phê phán ông ấy nữa, nhầm tí thôi mà…

HN 30-09
Đỗ Ngọc Thống (Phó giáo sư)

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Ngủ

Tôi không cười cợt người ngủ gật
Bởi chính mình đâu ít lần chẳng cưỡng nổi cơn "buồn"
Nhưng đáng trách biết bao, rất nhiều người đang thức
Mà chẳng khác gì ngủ mê-mê ngủ giữa đau khổ quê hương

Nguyễn Thông

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Ngủ ngoan A Kay ơi

Ghi chú: Đây là các ông nghị ở Đài Loan, đang ngon giấc


Trong cổ văn, hình như Truyền kỳ mạn lục (Nguyễn Dữ) thì phải, mình nhớ có câu hát của một lãng tử:
Thích gì ta thích ngủ thôi
Bởi chưng ngủ được con người sởn sơ.

Bác nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm hồi còn lăn lộn trên rừng (chứ không phải giường) chưa làm quan, có bài thơ rất hay, Khúc hát ru những em bé trên lưng mẹ, bác ru rằng: Ngủ ngoan A Kay ơi, ngủ ngoan A Kay ời...

Nói như thế để thấy ngủ là chuyện sinh hoạt bình thường, thậm chí rất tốt. Cứ mất ngủ triền miên thử xem, lại không trũng hoắm con mắt, thể xác tiều tụy, có vỗ sâm nhung quế phụ bằng giời cũng không lại. Rồi hoắng lên tìm tâm sen, Hoạt huyết dưỡng não... thì đã muộn.

Vậy thì phải ngủ, tranh thủ từng phút từng giây, ngủ nhiều hơn cả Cuba càng tốt.

Nghe nói ở thủ đô có tổ chức những đợt ngủ, dịch vụ hoàn hảo, mỗi khóa dăm bảy lần, chất lượng cao. Mình chưa ghé lần nào, mà cũng chả biết bao giờ mới được ghé ngủ thử, nhưng bác Bọ Lập lấy ở đâu được tấm ảnh này thì mình tin là thực, nghị trường nơi nào chả na ná nhau. Vả lại mình cam đoan có những vị suốt khóa cứ câm mồm, quên, không dám hé miệng, tuyệt đối. Miệng ngủ như mắt, mắt ngủ như miệng.

Mình biết ngay mà, chỗ này dễ ngủ nhất, chả ai làm phiền, ngủ xong lại được ăn ngon, đi ô tô, về khách sạn ngủ tiếp, he he. Khóa tới mình phải tự ứng cử như nghị Phước mới được, trông mặt mình dễ ngủ thế này, thể nào chả trúng.

21.11.2011
Nguyễn Thông