Thiên hạ đang lao xao chuyện nhà thờ Bùi Chu 134 tuổi sắp “hy sinh”. Chừng ấy năm kể ra cũng bằng hai kiếp người. Đức cha quản nhà thờ này giải thích rằng không phải phá, mà chỉ là trung tu, làm mới, bởi nó cũ quá rồi, nhiều chỗ đã mủn, hư hỏng, dột nát. Còn báo chí, tờ thì bảo sắp bị phá, tờ thì nói bằng chữ hạ giải. Dư luận mạng miếc cũng chia làm nhiều phe. Có người thì than thở tiếc thương, kiểu ối nhà thờ Bùi Chu ơi, thế là sắp vĩnh biệt mi rồi, có người ra vẻ ta đây hiểu biết chân tơ kẽ tóc bên công giáo thì mắng rằng phá đâu mà phá, chỉ vớ vẩn, người ta trùng tu chứ phá phiếc gì. Mệt.
Tôi người ngoại đạo Gia Tô. Mà cũng chẳng theo Phật giáo, chỉ cúng tổ tiên, các cụ, ông bà, thày bu. Cũng biết sợ quỷ thần và người hiền. Còn nếu có ai cố vặn vẹo tôi hỏi chả nhẽ không theo đạo gì thì tôi đành thưa thật, chỉ theo đạo ăn. Dĩ thực vi tiên (lấy ăn làm đầu) hoặc Dĩ thực vi thiên (lấy ăn làm trời, ăn to bằng giời).
Nói thế nhưng tôi rất mê, rất có cảm tình với các công trình kiến trúc chùa chiền (Phật giáo), nhà thờ (Thiên Chúa giáo). Đó là những kiến trúc đẹp, uy nghi, sắc sảo, đường nét đầy ấn tượng. Nhất là nhà thờ. Những nhà thờ đủ kiểu to-nhỏ, cũ-mới trên khắp nước, nhà thờ nào cũng đẹp, mỗi cái một vẻ “mười phân vẹn mười”.
Tôi đã từng nhìn tận mắt, tới chiêm ngưỡng, cúi đầu trước nhà thờ Lớn Hà Nội, nhà thờ chính tòa Thái Bình, nhà thờ đá ở Nha Trang, nhà thờ Cù Lao Giêng ở An Giang, các nhà thờ Tân Định, Huyện Sĩ, Đức Bà, Cha Tam, và cả nhà thờ Mông Triệu mới xây mươi năm nay… ở Sài Gòn. Ngôi nào cũng đẹp, quyến rũ, đường nét tuyệt vời. Càng cổ càng tuyệt. Có những ngôi tuổi chả kém bao nhiêu so với chính tòa thánh địa Bùi Chu, nhưng tới nay vẫn chắc chắn, kiêu hãnh vươn cao lên trời xanh biếc, tháp chuông trôi lãng đãng trong mây.
Không bàn chuyện chính trị. Chỉ quan tâm các vấn đề xã hội. Đá để xây chứ không để ném. nguyenthong8355@gmail.com
Bạn bè
Tổng số lượt xem trang
Tìm kiếm Blog này
Hiển thị các bài đăng có nhãn thiên chúa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thiên chúa. Hiển thị tất cả bài đăng
Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2019
Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015
Noel 2015
Tôi buồn mình không có Chúa
Noel cũng phải vui nhờ
Giáng sinh cho người có đạo
Mình ta chực cổng nhà thờ
Lắng uống chuông rơi từng giọt
Thấy đời như thực như mơ.
Chiều trước lễ Thiên Chúa giáng sinh - Noel 2015
Nguyễn Thông
Noel cũng phải vui nhờ
Giáng sinh cho người có đạo
Mình ta chực cổng nhà thờ
Lắng uống chuông rơi từng giọt
Thấy đời như thực như mơ.
Chiều trước lễ Thiên Chúa giáng sinh - Noel 2015
Nguyễn Thông
Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012
Noel cứ thấy thiêu thiếu
XUÂN BA
Chiều lạnh. Những
giàn đèn chăng ngang các con phố dẫn vào Nhà thờ Lớn Hà Nội đã bắt nhấp nháy
hàng chữ lớn Emmanuel.
Emmanuel, năm
xa ấy tôi được một người giảng giải cho, nghĩa là Chúa ở cùng chúng ta.
Ngắm chữ, gẫm
lời, thốt nhiên nhớ đến người giảng.
Người ấy là cha
Giuse Lê Đức Sinh.
Từ Noel là phần cuối của chữ Emmanuel
- nếu tính từ thời điểm năm 353, Đức Giáo hoàng Libere chính thức tổ
chức Noel tại Roma ấn định vào ngày 25 tháng 12 hằng năm thì nhân loại đã có
1.655 đêm hội.
Sải chân trên
lối đi trước tượng thánh Giuse, Thánh bổn mạng của Nhà thờ lớn Hà Nội chợt ngập
ngừng... Trước mặt lối rẽ lên phòng ở của cha Giuse Lê Đức Sinh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)