Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2018

Tham nhũng vặt

Hôm tôi ở quê, thằng cháu mời xuống nhà ăn bún riêu rạm. Tôi đánh tì tì 4 bát, no kềnh kếnh cang, đến nỗi đêm đó ôm cái bụng căng tròn trăn trở. Công nhận ngon tuyệt. Nhưng chuyện nó kể còn ngon hơn.

Chuyện rằng ở xã Tú Đôi bên cạnh, có cái đầm lớn (vốn là một nhánh sông Văn Úc bị bồi lấp, rất nhiều tôm cá, thời còn cởi trần đánh dậm tôi thường ra bắt cá tôm ở đây). Hôm họp đảng ủy và ủy ban xã, ông chủ tịch vừa được bầu lên thông báo rằng thường vụ và chủ tịch xã đã ký với tư nhân cho thuê đầm trong 25 năm, đem một nguồn thu lớn về cho xã, đề nghị các đồng chí hoan hô.

Lão chủ tịch chưa dứt lời, một ông mặt hằm hằm đứng lên, chả phải ai xa lạ, là vị phó chủ tịch. Ông phó choang ngay, tôi phản đối, ăn đéo gì mà ăn lắm thế, ông cứ ăn trong nhiệm kỳ của ông thôi, còn để người khác tí màu nữa chứ. Nó được thầu 25 năm, nó trả trước phần trăm cho ông chừng ấy năm, chúng tôi lên thì còn đéo gì nữa. Hốc cũng vừa vừa phải phải thôi.

Cãi nhau lộn bậy một hồi, họp tan, ê chề. Dân chúng nghe chuyện được phen cười vỡ bụng về cái thói quần ngư tranh thực của đám cường hào lý dịch thời nay.

Thằng cháu kết luận: Nhỏ ăn nhỏ, to ăn to, chả thằng cán bộ đéo nào mà không ăn bẩn.

Nguyễn Thông

1 nhận xét:

  1. Tui thì tui viết:"quần ngư tranh thực của đám hào cường". Bỏ đi được "cường hào lý dịch" và bỏ đi được "thời nay".

    Trả lờiXóa