Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn dư luận. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn dư luận. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

Xe vào phố cổ

Tôi biên mấy chữ này, là cái ý kiến duy nhất của tôi về vụ xe thủ tướng vào phố cổ Hội An, nói rõ ràng từng điều chứ không phải là nước đôi ỡm ờ:

-Với người thường thì không sao, nhưng với một nhân vật dạng tứ trụ triều đình thì bắt buộc phải xem xét vấn đề an ninh và sức khỏe. Một đoạn đường xa thì không thể đi bộ. Ai cũng hiểu được điều đó.

-Điều dở nhất là ông thủ tướng đã chọn phương án đi xe mặc dù biết Hội An đã có quy định cấm ô tô. Mọi người đều phải thực hiện, đã nghiêm túc suốt bao năm nay rồi, chỉ riêng mình xé rào, bất chấp luật lệ, vậy thì còn nói ai nghe. Quan trên trông xuống, người ta trông vào, tự dưng mình để cho thiên hạ chê cười, lỗi tại mình là chính.

-Những đứa nào tham mưu, tổ chức chuyến thăm này, hoặc là đứa ngu, hoặc rất nham hiểm, cố tình để thủ tướng rơi vào thế việt vị, vào sự đã rồi. Bọn chúng thừa biết Hội An có quy định cấm xe ô tô vào phố cổ, thậm chí cấm cả xe máy nhưng vẫn cứ phá lệ, dẫn cả đoàn xe vào, vẫn chọn chỗ thật xa bắt thủ tướng buộc phải đi xe. Làm xã hội rối ren, khủng hoảng, dân mất lòng tin, chính là bọn này.

-Ông thủ tướng đã bỏ mất một cơ hội tuyệt vời khi không dám đi bộ ngay từ đầu. Ông chỉ cần bỏ xe bên ngoài khu cấm, đi bộ vài phố, hỏi thăm bà con, xem xét cuộc sống, rồi lại ra chỗ đâu xe mà đi họp hành thì ai dám chê. Ông đã diễu ngự xe rồi thì dù có đi bộ trăm phố sau đó kết quả cũng bằng không, chỉ để lại tiếng xấu.

-Coi cái clip, thấy đau nhất là những người Tây du lịch đang đi bộ, họ nhìn đoàn ô tô lạ lẫm như nhìn con quái vật, có lẽ trong thâm tâm họ sẽ tự bảo xứ chúng mày đéo ra gì, cấm xe, bắt chúng tao đi bộ, còn chúng mày lại đi xe ngông nghênh.

-Phố cổ, nhà cửa rất cũ, dễ bị sập đổ khi có tác động mạnh. Giả dụ đoàn xe mấy chục chiếc ầm ầm lao vào, khiến cái nhà cũ nào đó bị sập, ông Phúc sẽ để lại tiếng xấu muôn đời, không cách chi mà gột rửa được. Ngay cả vô tình có cái nhà nào bị sập trong thời điểm ấy, dư luận cũng sẽ gán cho xe ông Phúc, có mà cãi đằng trời. Những người có trí bao giờ cũng phải hình dung trước những sự như vậy để mà tránh. Bọn tham mưu cho ông Phúc rặt một lũ ăn hại.

-Dân ta, vốn sẵn ghét nhà cai trị nên cứ gặp chuyện liên quan đến mấy ông to là ném đá ào ào, bất kể nông sâu. Theo tôi như vậy cũng chả nên. Nhưng nhà cai trị cũng cần xem lại mình, tại sao dân chúng lại ghét mình đến thế, ráng mà tu thân, làm điều hay, tránh sự dở để lưu được cái tiếng tốt ở đời.

Vài lời nông cạn.

Nguyễn Thông

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

Obama, nông dân, và chúng ta

*Điểm lại vài điều nhân chuyến thăm của người đứng đầu nước Mỹ:
-Công tác an ninh tốt, nhưng phần lễ tân khá dở, có những việc cực dở.
-Thắng đậm nhất trong vụ này là VietJet.
-Văn hóa và ẩm thực VN được thăng hoa nhờ ngài tổng thống, vấn đề là ngành văn hóa và du lịch có biết khai thác tiếp không.
-Ông cựu thủ tướng hoàn toàn ở ẩn, không hề xuất hiện như đồn đoán của dư luận trước đó.
-Ông tổng bí thư rất mờ nhạt.
-Giới trẻ, nhất là những bạn trẻ đã thành đạt, được dịp mở mày mở mặt.
-Dân chúng rất nồng nhiệt, tình cảm, họ biết ai xứng đáng nhận sự chào đón của họ.
-Báo chí khai thác quá đà, cũng là thói quen của xứ nhược tiểu thấy cái gì cũng hay cũng lạ.
-Chưa bao giờ, chân dung, hình mẫu, phong cách, trí tuệ, sự giản dị, gần gũi của một nhà lãnh đạo lại cụ thể, có sức hấp dẫn đám đông xứ này đến vậy.

-Ông Obama vẫn còn khiếm khuyết. Ông chủ động lên danh sách mời 15 người "có chính kiến" đến để gặp gỡ, trao đổi, đó là một phần quan trọng trong chương trình của đoàn, vậy nhưng nhà cai trị VN ngăn cản, chỉ cho 6 người "ít nguy hiểm" nhất gặp. Đáng lẽ ông phải phản đối và hủy bỏ cuộc gặp, nhưng lại ngậm bồ hòn làm ngọt. Dở. Đúng là nhân vô thập toàn...

*Phải nói ra một thực tế: Tất cả những ồn ào mấy ngày qua, kể cả việc bầu cử trước đó, chỉ có thể gây được những xao động ở vài thành phố lớn, trong đó có Hà Nội và Sài Gòn, tạo được chút hy vọng vu vơ về sự đổi thay, nhưng gần như không tác động và khiến người dân ở các vùng nông thôn quan tâm. Tôi điện hỏi cậu em và mấy đứa cháu ở quê, có để ý theo dõi Obama không, biết ai trúng cử không, chúng bảo không quan tâm, giờ chỉ cần trận mưa thôi, đất nứt hết rồi. 10 ông ba ma đến chúng cháu cũng chả thèm mất thời gian, chúng cháu chỉ cần trời thôi.
Với những con người chân chất ấy, cái mà chúng ta ồn ào chẳng qua chỉ là tấn trò đời. 
Những người ấy đang còng lưng chờ mưa để cày cấy làm ra hột gạo nuôi chúng ta nói phét.


Nguyễn Thông


Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Dư luận

Vẫn biết dư luận bao giờ cũng là dư luận, tức là chả thống nhất với nhau, mỗi người một ý, ai cũng đúng, chỉ có đứa không phải mình là sai.

Nhưng giời ạ, cũng khó tính, xét nét vừa vừa thôi. Chả là nhiều công dân bĩu môi chuyện hai ông Bí thư và Chủ tịch Hà Nội đi cấy, bảo là diễn, là làm màu, là vân vân…


Thì cũng có tí lý ở chỗ, các ông ấy không đi cấy, bà con nông dân vẫn phải cấy, các ông có chạy vài vòng máy cũng chả giải quyết được gì cho nền nông nghiệp thủ đô.


Nhưng, các bác ạ, họ là người làm chính trị, họ phải thế. Ngày xưa cụ Hồ đi tát nước, lúc cụ vảy gàu, cả mấy trăm đứa cán bộ quần áo đại cán phẳng phiu xúm xít lại xem, coi cảnh đó có ai nói gì đâu. Chính cụ cũng biết làm thế chả chống được hạn, nhưng làm chính trị nó phải vậy. Vua Lê đi cày, cụ Hồ đi tát nước, con cháu các cụ học gương tiền nhân, đi cấy, có chi mà bực bội, lăn tăn.


Cụ Hồ, vua Lê cũng như hai ông Hà Nội kia mà không đi cày đi tát nước đi cấy, các bác lại phê cán bộ cán biếc gì suốt ngày ngồi salon, không gần dân, không gắn bó với hiện thực cuộc sống vĩ đại, vân vân…


Theo tôi, dám tuột đôi giày ra lội xuống bùn lúc rét 15 độ lả lướt vài vòng eo 56 thế cũng tạm được rồi. Vẫn biết nó là hình thức, gặp nhân dân kiểu đó còn xa cách dân lắm, nhưng ta cứ tạm chấp nhận cho nó lành, nó vui đời.


Tái bút (cứ như thư tình): Có phê là phê chuyện này này: Vua Lê Đại Hành (Lê Hoàn) lúc già nhất cũng chỉ có 65 tuổi (thế kỷ 10, thọ vậy cũng là kỷ lục đấy), nhưng không hiểu sao cái lễ hội Tịch điền-vua cày ruộng ở Hà Nam năm nào cũng cứ phải chọn ông cụ ngoài 90 tuổi đóng vai vua Lê. Vừa tội ông cụ, vừa nhí nhố.
(Tớ chả họ hàng gì với 2 ông Hà Nội, nhưng cứ nói thẳng, cho khách quan sòng phẳng).


Nguyễn Thông