Mỗi năm, trên phây búc (Facebook), phần mềm quản trị tự động lại nhắc “Hôm nay là sinh nhật của Lê Thanh Nga”. Hôm nay mà phây búc nói, đó là ngày 26.11, tức… hôm nay.
Viết về bạn Nga, tôi đã tốn mấy cây bút bi rồi, mòn hết một bộ bàn phím rồi, cũng đã đăng lên trang nhà K17 đôi lần rồi, kể cả trang cũ lẫn trang mới. Viết nữa, sợ có ai đó bảo sao mày kể lể về “nó” nhiều thế. Nhưng giời ạ, tôi lẩn mẩn thêm là bởi có lý do riêng của mình.
Cho tới nay, tôi vẫn cực kỳ ấn tượng về cái địa danh quê bạn ấy, Bần Yên Nhân. Hồi xưa, thời chúng ta còn K17, mỗi lần đi về tuyến đường 5 Hà Nội - Hải Phòng, tôi đều phải qua Bần. Gần Bần là nông trường Tam thiên mẫu (rộng ba nghìn mẫu), là đại thủy nông Bắc Hưng Hải, là phố Nối… nhưng tôi chỉ nhớ, chỉ chú ý tới Bần. Cứ mỗi lần xe qua, ngồi lèn cá hộp trong cái xe khách Thống Nhất tòng tọc chạy long sòng sọc, hành trình có trăm cây số nhưng hơn nửa ngày mới tới nơi, mỗi khi tới gần phố Bần là tôi phải cố quay nghiêng quay ngả, thò bằng được cổ cò ra ô cửa xe đầy bụi, để ngắm phố Bần, để nhìn cho được hiệu ảnh đơn sơ trong ngôi nhà ngói hai tầng ven phố, lòng thầm bảo nhà Nga đây, nhà Nga đây.
Không bàn chuyện chính trị. Chỉ quan tâm các vấn đề xã hội. Đá để xây chứ không để ném. nguyenthong8355@gmail.com
Bạn bè
Tổng số lượt xem trang
Tìm kiếm Blog này
Hiển thị các bài đăng có nhãn lê thanh nga. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn lê thanh nga. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019
Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016
Thông báo dành riêng cho K.17
Tin buồn
Mình vừa nhận được tin mẹ của bạn Lê Thanh Nga, biên tập viên Nhà xuất bản Kim Đồng, hội viên Hội Nhà văn VN, người bạn hiền lành trong lớp mình, cụ bà đã quy tiên vào chiều nay 5.1.2016, tức ngày 28.11 Ất Mùi.
Xin thông báo với các anh chị đồng môn khóa K.17 (1972-1976), khoa Ngữ văn, Trường đại học Tổng hợp Hà Nội và các đồng nghiệp NXB Kim Đồng.
Cầu cho cụ siêu thoát miền cực lạc.
Xin chân thành chia buồn cùng bạn Lê Thanh Nga và gia đình.
Các bạn K.17 và Nguyễn Thông
Mình vừa nhận được tin mẹ của bạn Lê Thanh Nga, biên tập viên Nhà xuất bản Kim Đồng, hội viên Hội Nhà văn VN, người bạn hiền lành trong lớp mình, cụ bà đã quy tiên vào chiều nay 5.1.2016, tức ngày 28.11 Ất Mùi.
Xin thông báo với các anh chị đồng môn khóa K.17 (1972-1976), khoa Ngữ văn, Trường đại học Tổng hợp Hà Nội và các đồng nghiệp NXB Kim Đồng.
Cầu cho cụ siêu thoát miền cực lạc.
Xin chân thành chia buồn cùng bạn Lê Thanh Nga và gia đình.
Các bạn K.17 và Nguyễn Thông
Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013
Dành cho K17 văn khoa: Cây nhà lá vườn kỷ yếu
Gần giờ nghỉ trưa, đang nhấp nhổm loay hoay tìm chiếc chìa khóa xe máy bỏ lạc chỗ nào thì nghe điện thoại của em Hồng Vân văn phòng "anh ơi, có bưu phẩm của nhà xuất bản Kim Đồng, anh xuống lấy ngay nhé". Mình biết ngay nghĩ ngay đến kẻ thủ phạm đáng yêu gây ra vụ này: Lê Thanh Nga. Chả là y thị được Ban tuyên giáo K17 giao cho nhiệm sự phải tống đạt cuốn kỷ yếu đến các đương sự ở xa (như mình chẳng hạn) đang ngóng cổ chờ. Và hay, chỉ trước đó mươi phút, Thu Thủy gọi tê lê phôn hỏi Thông ơi đã nhận được sách Nga gửi chưa, mình bảo chưa, lòng thầm khấn thị Nga có linh thiêng thì sai khiến bọn bưu điện chuyển mau mau cho em, ai ngờ uy lực của thị ghê thật, có liền. Mình nhờ Thủy nếu điện thoại cho Nga tức thời thì nhớ cho mình ăn theo cám ơn một tiếng. Mà nghĩ Nga cũng chẳng cần ơn huệ bởi xưa nay y thị chỉ chuyên làm điều tốt, đó là chuyện quá đỗi thường tình, với đứa nào cũng thế, đối xử chỉ có tốt trở lên. Không giận ai bao giờ, nói xấu ai bao giờ, tuyền lo toan tháo cởi những bất hòa (mà K17 lại sẵn). Người thế xưa nay hiếm.
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
Bài dành cho K17 văn: Hai đứa viết về hai người
Lời NXB Cào:
Một là của thằng Nguyễn Bá Tân viết về bạn Ninh; một của cái Trần Thị Sánh viết về anh Năng. Riêng bài thằng Tân có tí ti này: dạo kỷ niệm 27.7 Thương binh liệt sĩ, nó gửi Thông cào một bài, trong đó vừa viết về thương liệt, vừa về cái Ninh. Mình thấy không gộp thế được, bèn cắt phần đầu đăng riêng (gần 4.000 lượt người xem, khen thằng Tân quá trời), chưa kịp đăng phần viết về bạn Ninh thì nó gửi lại bài mới trên nền cũ, nói theo phong cách biên tập của các lão gia xuất bản như thị Hà, thị Bé, thị Nga thì có sửa chữa, bổ sung.
Cả đời thương tật
BÁ TÂN
Một là của thằng Nguyễn Bá Tân viết về bạn Ninh; một của cái Trần Thị Sánh viết về anh Năng. Riêng bài thằng Tân có tí ti này: dạo kỷ niệm 27.7 Thương binh liệt sĩ, nó gửi Thông cào một bài, trong đó vừa viết về thương liệt, vừa về cái Ninh. Mình thấy không gộp thế được, bèn cắt phần đầu đăng riêng (gần 4.000 lượt người xem, khen thằng Tân quá trời), chưa kịp đăng phần viết về bạn Ninh thì nó gửi lại bài mới trên nền cũ, nói theo phong cách biên tập của các lão gia xuất bản như thị Hà, thị Bé, thị Nga thì có sửa chữa, bổ sung.
Cả đời thương tật
BÁ TÂN
K17 có bao nhiêu người thì bấy nhiêu cảnh ngộ. Éo le nhất, đáng thương nhất không ai bằng Ninh (Lê Thị
Ninh).
Cuộc đời như biển cả. Giông tố luôn rập
rình ập mọi lúc, mọi nơi. Mỗi thành viên K17 khác chi con thuyền lắc lư
giữa biển khơi. Mấy thuyền gặp được trời yên biển lặng. Số đông nhiều phen
chao đảo. Sóng to gió lớn chờ chực nuốt chửng thuyền. Không bị đánh chìm nhưng
tơi tả, một mình lầm lũi ở góc trời xa tít là con thuyền mang tên Ninh.
Không tham gia binh nghiệp. Chưa một ngày
ra chiến trường. Không phân biệt được khói bom đạn với khói rơm rạ. Thế mà,
thương xót đến tận cùng, cả đời Ninh phải ôm thương tật. Là cựu sinh viên
K17, sau khi ra trường, làm việc được hơn 5 năm, từ đó đến nay Ninh chung sống
với thương tật. Thực ra Ninh tồn tại chứ không phải sống. Gặp bạn mà không nhận
ra bạn. Ngồi cạnh nhau mà không biết nói gì. Vui cũng như buồn. Ăn rồi cũng như
chưa. Xã hội đang như vỡ chợ nhưng Ninh coi đó là con số không. Đã gần 40 năm,
căn bệnh tâm thần ôm riết lấy Ninh. Cả một khoảng đời hàng chục năm Ninh thường
trú tại bệnh viện tâm thần. Căn bệnh tai ác ấy đã cướp đi cái phần người về mặt
tinh thần của Ninh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)