1. Báo in
Thanh Niên hôm nay đăng trên trang 2 cái tin chính (vedette) như một lời cáo phó cho bộ máy công quyền. Tít rằng:
Việt Nam thuộc nhóm nước tham nhũng nghiêm trọng (
xem toàn bộ bản tin ở đây). Nội dung tin buồn này không phải do thế lực thù địch, việt tân việt tiếc tung ra nhằm chống phá mà do chính một viện quan trọng thuộc Ủy ban Thường vụ quốc hội công bố, còn sự đánh giá là của Tổ chức Minh bạch quốc tế. Theo tôi, điều ấy không có gì lạ. Giả dụ cái anh minh bạch quốc tế ấy nó bảo xứ mình nằm trong tốp đầu về bộ máy trong sạch thì mới gây sửng sốt, mới là chuyện lạ.
Lại chợt nhớ bữa trước, trong cuộc họp báo ngày 6.8 do Bộ Nội vụ tổ chức, một vị thứ trưởng tên Trần Anh Tuấn hùng hồn khẳng định: sắp tới, lãnh đạo cơ quan đơn vị tổ chức nào để xảy ra tham nhũng ở nơi mình phụ trách sẽ phải chịu trách nhiệm liên đới, chịu kỷ luật khiển trách, cảnh cáo hoặc cách chức. Nói sắp tới bởi những gì ông Tuấn nêu ra mới chỉ nằm trong bản dự thảo Nghị định sửa đổi bổ sung một số điều của Nghị định về phòng chống tham nhũng thôi. Ở xứ mình, cách chia động từ thì tương lai rất phổ biến xưa nay, họ chả thích thì hiện tại đâu. Chống tham nhũng phải chống từ từ, còn bàn thảo chán, sửa đổi bổ sung chán.
Dân tình cứ điên lên bởi tham nhũng hoành hành, còn các quan cứ ỡm ờ, dậm dọa này nọ. Làm chả làm ngay đi, đợi đến lúc chỉnh đốn xong đội ngũ, rầm rộ ra quân thì tham nhũng tếch mẹ nó đến nơi an toàn mất rồi. Đó, coi đồng chí Dương Chí Dũng cục trưởng đó, giờ này đang vắt chân chữ ngũ cười mỉm vào sự nghiệp phòng chống tham nhũng quyết liệt của các vị đấy thôi.
2. Chuyện tham nhũng nêu thế đủ rồi, chuyển qua chuyện khác. Tuần qua, thực hiện chỉ đạo của chính phủ, chính quyền Hà Nội lại chỉ đạo phát nữa xuống cấp dưới (sở ban ngành, quận huyện), để cấp dưới lại chỉ đạo xuống cấp dưới nữa... về việc kiểm tra, rà soát lại các sân golf. Tinh thần chung là không cho phép chủ đầu tư sử dụng đất đã cấp cho làm sân golf nhưng lại phân lô bán nền, xây biệt thự. Cấm, cấm tiệt. Thực thà mà nói, muộn quá, chậm quá rồi, thưa các đồng chí cầm quyền thủ đô, và rộng ra là thưa các đồng chí cầm quyền cả nước. Dân xứ này, nhất là nông dân, khổ vì sân golf, uất hận bởi sân golf lắm, họ chỉ chưa xông ra bẻ gậy golf, đào cỏ mượt, chặt nát mấy quả golf ra đó thôi. Tôi đố ông nhà báo nào, paparazzi nào chụp được tấm ảnh quần chúng công nông đang đánh golf đó. Còn ảnh nông dân bị mất đất bờ xôi ruộng mật, kéo nhau đi biểu tình, ngăn cản chủ đầu tư (như bà con Đông Anh, HN) thì nhiều vô thiên lủng. Nếu Hà Nội làm được điều trên, ai chứ nông dân sẽ ủng hộ cả hai tay. Nhưng tôi tin rằng hô vậy thôi, dễ gì làm được. Chả cần thanh tra kiểm tra chi cho mệt, cán bộ tài nguyên môi trường, kế hoạch đầu tư chỉ cần xách xe máy chạy vài ba vòng khu sân golf là lộ tóe loe ra ngay. Gớm, lại chả 100% cắt đất, phân lô, xây biệt thự. Mấy ông chủ đầu tư sân golf, kể cả ông anh hùng lao động, có dám cam đoan trước dân, trước pháp luật là sử dụng đất được giao vào đúng mục đích sân golf không. Em cứ nói thật, không ăn đất, có mà thành đại gia khối. Để bịt miệng thế gian, lâu lâu bỏ tí tiền làm từ thiện, mua mấy tờ báo cho nó bốc thơm, thế là êm. Nhưng đừng tưởng dân không biết nhá. Bà con hãy chống mắt chờ xem chính quyền Hà Nội và trung ương xử lý mấy ông sân golf vi phạm như thế nào. Hay lại nén bạc đâm toạc nghị quyết.
Nói chung, các vị có dám làm thực tâm làm không, hay chỉ dọa non dọa già?
11.8.2012
Nguyễn Thông