Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2019

Tôi cũng từng đánh tư sản

Bây giờ mấy chú tư sản đỏ hoặc hơi đo đỏ như Phạm Nhật Vượng, Đoàn Nguyên Đức, Trần Bá Dương, Trịnh Văn Quyết, Thản điếu cày... đang là idol của xứ này, chẳng ai nghĩ tới việc chê một câu chứ nói gì đánh. Đánh họ là phải tội, có khi đi tù.

Nhưng ngày xưa, mà nào có xa xôi gì cho cam, mới hơn 4 chục năm, ai dính tí tư sản thì lên bờ xuống ruộng, nhà nước đánh cho không còn đường sống. Thiếu gì cách kết tội. Ngay cả dạng như Tăng Minh Phụng về sau cũng chết bởi "ai biểu giàu quá", dám làm tư sản, nhà nước kiếm vài cái cớ là toi cả đời lẫn sự nghiệp. Bài học gần nhất là Trịnh Vĩnh Bình. Bây giờ đi trên đường Trần Hưng Đạo quận 1, ngay sát "Sở Công an" vẫn còn cái tòa nhà thi hành án xây dở dang cao chục tầng gạch đã rêu phong của Bình Hà Lan, như một thứ chứng tích khốn nạn của công cuộc đánh tư sản.

Thực ra, tôi cũng tham gia vào việc đánh tư sản, kìm hãm xã hội này, góp phần để nó vất vưởng đến tận bây giờ. Giờ kể ra, giống như tự chuyển hóa, tự diễn biến. Chả là hồi từ năm 1977 tôi vào Sài Gòn, suốt mấy năm các giáo viên chúng tôi từ miền Bắc vào được huy động cho công cuộc long trời lở đất (xứ mình làm gì cũng long trời lở đất) đánh tư sản. Cứ làm theo miệng cán bộ tuyên truyền, chúng tôi hăng hái lên án kịch liệt bọn "tư sản mại bản ôm chân đế quốc Mỹ" Lý Long Thân, Mã Hỷ, Hoàng Kim Quy, Trương Dĩ Nhiên, Mã Tuyên..., tham gia phong trào đấu tố "bọn bóc lột, đầu cơ tích trữ, phá hoại kinh tế". Chúng tôi cả tin rằng lưới thép do nhà máy của Hoàng Kim Quy sản xuất chủ yếu để bọn đế quốc Mỹ sử dụng ngăn đạn B40, gạo xuất khẩu của Mã Hỷ là chiếm đoạt mồ hôi công sức nông dân đồng bằng sông Cửu Long, sắt thép do Lý Long Thân nhập về chủ yếu đúc súng đạn... Kết quả từ một nền kinh tế đang phát triển, hàng hóa phong phú, sự nghiệp cách mạng kinh tế đánh tư sản đã thành công khi nhanh chóng đưa xã hội trở lại mức "mua cái đinh cũng phải giấy", miền Nam mau mắn hòa đồng với kinh tế nghèo nàn, thủ công, thiếu thốn, bao cấp ở miền Bắc.

Gieo gì gặt nấy, chính chúng tôi không cần chờ đợi lâu, cũng phải trệu trạo nhai hạt bo bo, củ sắn (mì) thay gạo suốt hơn chục năm trời.

Chính vì thế, tôi rất ghét cái câu được coi là kinh điển "nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục thì tương lai sẽ bắn anh bằng đại bác". Nó chỉ để nhà cai trị lợi dụng nhằm giấu diếm, che đậy những tàn bạo của họ thôi.

Nguyễn Thông

2 nhận xét:

  1. Qua tất cả các bài viết của chú Thông; một người được sinh ra và lớn lên trong xã hội việt cọngđã chứng tỏ bọn lãnh đạo việt cọng là một lũ ngu dốt; u mê vào cái lý thuyết Mac Lê và bây giờ là tư tưởng hcm, thích nổ hơn làm và chắc chắn sẽ đưa đất nước đến nhiều thảm hoạ trong tương lai!

    Trả lờiXóa
  2. Quả thật 100 đúng! nhưng giờ bọn tư sản mà còn là tư sản mại bản đo đỏ, hoặc đỏ chóe nhiều vô kể! sau khi cướp được chín quèn hầy.

    Trả lờiXóa