Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn thông tin. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thông tin. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2022

Là ai?

Vụ đại úy công an Ngô Văn Quốc cướp tiệm vàng ở chợ Đông Ba, TP.Huế, nhà chức việc và báo chí thông tin rất lửng lơ mù mờ.

Thế thì cuối cùng cái thằng cướp ấy nó là công an, hay công an là thằng cướp?

Vẫn biết quần áo sắc phục, quân hàm quân hiệu đều có thể ra chợ giời mua được, nhưng khẩu AK thì không dễ. Nhưng tay Robin Hood cố đô có đủ cả, xài súng rất thành thạo. Chàng còn thông thạo, hiểu biết kỹ về nhân sự, bộ máy lãnh đạo của "công an tỉnh nhà".

Lại gần dân nữa, đi cướp không cho mình mà cho người nghèo, tung hết vàng ra đường, hô "vàng cho người nghèo", ai nhặt thì nhặt, đúng kiểu Robin Hood.
 
Cứ coi là đầu óc, hành vi chàng có vấn đề không bình thường nhưng thuộc loại hiếm, nó cứ gợi cái gì đó khó nói, nhất là trong một xã hội đầy cướp, đầy người nghèo khổ.

Chỉ hơi nhầm một tí, giá đừng cướp tiệm vàng.

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2019

Nhớ Ba sàm

Có một dạo, suốt thời gian khá dài, biết bao người xứ này, không chỉ dân chúng mà cả cán bộ đảng viên, bắt đầu ngày mới bằng việc mở internet để vào Ba sàm "xem hôm nay có gì mới không". Khi hàng trăm tờ báo giấy và trang thông tin điện tử vất vả lắm mới có thêm người đọc thì ở “Ba sàm” cứ tự nhiên nhi nhiên, người ta chen vai thích cánh ùa vào chẳng khác gì đi hội. Thế nên càng hiểu bất luận chính thống hay không chính thống, nếu cứ đáp ứng được nguyện vọng chính đáng của đông đảo nhân dân thì sẽ được yêu mến, phát triển, chẳng cần hoa hòe hoa sói, núp bóng mượn danh. Ba sàm đã đánh bạt cả hệ thống báo chí truyền thông nhà nước vốn chỉ chuyên thông tin “phải đạo”, một chiều, nịnh nọt, ca ngợi. Lại nhớ câu người đời hay nói “muốn biết tin thời sự thì xem hài, muốn coi hài thì xem tin thời sự”, ngoài câu “ba sàm thông tin chính thống, chính thống nói chuyện ba sàm” đã nêu.

Theo lẽ thường tình, có người yêu thì cũng chả thiếu chi kẻ ghét. Ba sàm (cả con người lẫn trang tin) được lòng dân thì mất lòng chính quyền. Bi kịch ở chỗ, người yêu mến chỉ có lòng yêu mến, trân trọng, kính phục, nên khi Ba sàm gặp nạn không biết làm cách nào để sẻ chia, giúp đỡ; còn kẻ ghét thì lại thừa thủ đoạn, dã tâm, mưu ma chước quỷ, sự tàn độc, tiền bạc, sức mạnh... để triệt hạ đối thủ đến cùng. Điều ấy được chứng minh rất rõ trong những ngày bộ máy quyền lực lôi Ba sàm ra đấu tố chẳng khác gì thời cải cách ruộng đất, tuyên cái án 5 năm tù sau một thời gian dài nhốt trong ngục. Nhà cai trị với việc bắt, khởi tố và thành án Anh Ba sàm đã nhằm đưa ra lời cảnh báo dân chúng rằng họ muốn làm gì cũng được, đám dân đen đừng có ho he, ngọ nguậy, hãy liệu cái thần hồn, “chưa đến lượt chúng bay đấy, nhìn gương Ba sàm mà lo cho thân mình”...

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

Phía sau thông tin "chính thống"

Người đứng đầu đảng xứ này vừa có chuyến công du 2 nước trời tây về. Cũng chả biết là đi với tư cách gì bởi nguyên thủ không phải, mà bạn bè thân thiết cũng không, dù được báo chí quốc doanh gọi là "thăm chính thức cấp nhà nước". Coi cảnh đón tiếp thấy lạnh nhạt lắm, thậm chí các "bạn" không thèm cử người có vai vế ra sân bay đón đương sự, chỉ có quân ta tự đón nhau, vẫy cờ chào nhau. Thôi thì, nói như chính bác ấy, "mình phải thế nào thì người ta mới vậy chứ". Ông Hoàng Bình Quân hôm qua còn dẻo miệng lên tivi bảo rằng chưa mấy ai được lãnh đạo nước bạn tiếp đón tại dinh riêng, nhà riêng như thế. Giời ạ, đi thăm cấp nhà nước lại đón ở nhà riêng mà cũng mừng. Thật quái gở.

Sực nhớ chuyện mình biết, từng được nhà báo Huy Đức viết trong "Bên thắng cuộc" tập 2, rằng cuối năm 1989 ông Nguyễn Văn Linh muốn sang tây bàn kế cứu chủ nghĩa xã hội, vừa dịp tổng bí thư đảng XHCN thống nhất Đức (đảng cộng sản) Erich Honecker mời, nhưng sang tới nơi nó tiếp đón lạnh nhạt, chả chịu "trọng thể" gì cả, chỉ cho ở trong phòng khách bình thường, đang bệnh tật nhưng nó cũng chả quan tâm mấy; quân ta đòi thu xếp cho gặp tổng bí thư Liên Xô M.Gorbachov mà nó hẹn 5 lần 7 lượt rồi miễn cưỡng tiếp cho xong. Nói chung chuyến đi thất bại từ đầu tới cuối bởi đám tây ấy chúng đang muốn từ bỏ cộng sản, bỏ CNXH, mà ông cứ khăng khăng đòi bám lấy thì đời nào chúng chịu, đời nào chúng mặn mà. Ra về rất tiu nghỉu. 

Vậy nhưng, sau khi ông "đổi mới nửa vời" này về tới nhà, báo chí trong nước, nhất là báo Nhân Dân, đài VTV, VOV nhất loạt đưa tin ca ngợi "chuyến đi thành công tốt đẹp", "quan hệ hữu nghị thắm thiết ngày càng được củng cố và phát triển", giống như bây giờ gọi là "đối tác chiến lược", "đối tác toàn diện", ngày càng "nâng lên tầm cao và đi vào chiều sâu" vậy.

Khi thông tin đại chúng bị nắm trong tay nhà cai trị thì có những góc khuất lịch sử phải mấy chục năm sau mới được giải mã, phơi bày.

Nguyễn Thông

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

Ngóng từng giờ trên mặt báo

Nói chính xác hơn, là ngóng từng giây từng phút. Tôi cảm thấy chưa bao giờ bạn đọc sốt ruột và trộng cậy vào báo chí đến vậy. Ngay chính bản thân tôi, lâu rồi thường làm việc khuya, hay ngủ nướng, vậy mà mấy hôm nay cũng dậy sớm hơn. Mới bảnh mắt, tuột khỏi giường, bước thấp bước cao chưa kịp đánh răng rửa mặt đã vội bật mạng internet, mở máy tính. Còn trong ngày, loanh quanh đi ra đi vào, chốc nhát lại dò tìm trên đủ các báo điện tử xem có gì mới chưa.

Ấy là tôi đang nói tới tâm trạng của mình cũng như rất nhiều người đang quan tâm đến 2 vụ tai nạn máy bay và cuộc tìm kiếm những người lính mất tích. Các anh ấy làm nhiệm vụ Tổ quốc và nhân dân giao phó, giờ đây giữa trời cao bể rộng, không biết đang nằm ở nơi nào. Lòng người đang nóng như lửa đốt. Mỗi phút trôi đi là thêm chút rủi ro. Tính mạng những người lính của chúng ta đang được tính bằng phút. Bỗng dưng chỉ mong vào cái thời khắc nào đó, báo chí vỡ òa lên thông tin đã tìm thấy các anh. Chưa bao giờ ngóng báo đến vậy.

Cứ đến dịp này, ngày Báo chí cách mạng Việt Nam 21.6, người ta lại sôi nổi luận bàn về báo chí, nhà báo. Nào là định hướng, trách nhiệm, nghề nghiệp, đạo đức, bút sắc long trong, nào là kinh nghiệm, tay nghề, điều hay điều dở… Gần một thế kỷ, báo chí cách mạng đã rong ruổi, thường là nước kiệu, trên con đường mà dân tộc đã đi thì có biết bao điều để cùng nhau ôn lại, tự hào, rút kinh nghiệm. Báo chí mặc nhiên là một phần không thể thiếu của cuộc sống, như ta phải ăn cơm hằng ngày vậy.
Người nông dân đem cho đời hạt gạo cây rau, ngư dân cho con cá, diêm dân cho hạt muối, còn báo chí mà cụ thể là nhà báo cho chúng ta thông tin. Dòng đời trôi không ngừng, thông tin sinh sôi nảy nở không ngừng, báo chí chính là bình chứa cung cấp cho mọi người nguồn nước thông tin ấy. Tôi nghĩ rằng, chả cần phải đao to búa lớn, đại ngôn này nọ về vai trò, nhiệm vụ, chức năng… của báo chí, chỉ cần gói lại rằng báo chí đồng nghĩa với thông tin, đáp ứng nhu cầu thông tin cho con người, thế là đủ.