Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

Vừa ngu vừa ác

Trên báo Sài Gòn tiếp thị hôm nay có 2 điều làm mình chú ý.

Thứ nhất, trong phần lưu chiểu (dưới cùng trang áp chót tờ báo) đã mất bay cái tên của Tổng biên tập Đặng Tâm Chánh, thay vào đó là quyền tổng biên tập Nguyễn Xuân Minh. Thực ra vụ này đồn đại râm ran lâu rồi, nhưng công tác tổ chức-cán bộ cứ phải làm từ từ, chặt một phát nhiều ghế dễ gây dư luận xấu, vả lại kỷ luật hết lấy ai đứng ra lãnh đạo (ông Nguyễn Sinh Hùng từng khuyên thế). Dư luận xì xào rằng anh Chánh Tâm này không giỏi chạy, không có người chống lưng như anh Chánh Văn, đi là phải. Mình chả biết thế nào, tuy nhiên nhớ lại chuyện Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung, đã trả lời Ngọc Hoàng thượng đế “làm vua phải thay phiên nhau mà làm”, đừng khư khư độc tôn ông từ giữ đền mãi. Lẽ thường sự đời là vậy.

Thứ hai, cái này mình chú ý hơn, là tờ báo đăng lời xin lỗi bạn đọc bởi số báo trước đó cho in bài ca ngợi món ăn làm từ con cá lòng ròng (miền Bắc gọi là ròng ròng hoặc rồng rồng), tức cá lóc (cá quả) bé xíu mới nở. Chắc bạn đọc chửi quá, chịu không thấu nên phải xin lỗi ngay. Vụ này, mình thấy:

-Báo Sài Gòn tiếp thị (dù có Tâm Chánh hay không còn Tâm Chánh) rất đàng hoàng, biết phục thiện, biết mình sai thì sửa, và sửa ngay, thật lòng, tôn trọng bạn đọc. Chả như nhiều tờ báo (đài) nhớn, kênh kiệu, lúc nào cũng ra vẻ ta đây, sai gì thì sai cứ mất hút con mẹ hàng lươn, đến khi bị chửi rát quá thì khụng khiệng vòng vo chữ nghĩa làm tí nói lại cho rõ hoặc đính chính cốt cho có. Kiếm được lời xin lỗi của các vị nhớn ấy quả thực khó, đừng mong gì đến lời xin lỗi chân thành.

-Người nước Nam ta, xưa nay cứ tự hào nhân nghĩa, nhưng trên thực tế, mình thấy rất ác. Đối với con người, ác; đối với con vật, lại càng ác. Ai đời con cá ròng ròng mẹ nó mới sinh, nhỏ tí ti thế mà cũng bắt ăn, rồi còn khen ngon. Cá rô ron cũng vậy, nhưng rô ron không theo đàn, chứ ròng ròng trẻ thơ phải theo mẹ. Cá chuối đắm đuối vì con, con người tình mẫu tử thế nào thì cá chuối (cá lóc) chắc cũng thế. Chuyện cá mẹ quăng mình lên bờ nằm cho kiến bu đầy rồi nhảy xuống nước đem mồi về cho con, không mấy ai không biết. Và chuyện này thật trăm phần trăm: hồi mình còn bé đi câu, gặp tổ ròng ròng, bắt ngay con cá mại cờ móc vào lưỡi câu thả trúng giữa đàn cá con đông đặc, cá mẹ tưởng con bị nguy lao vào đớp ngay. Mình đem con cá quả mẹ to đùng về khoe với cả nhà, không quên mô tả đã mưu mẹo thế nào. Thày mình chả nói nhiều, chỉ bảo con hãy tìm tổ ròng ròng đang ở đâu thả cá mẹ về đó. Đàn cá con, nếu không có mẹ nuôi nấng bảo vệ sẽ chết hết, đừng tận diệt nó. Mình đem cá đi thả mà lòng thật vui, chả chút lăn tăn tiếc rẻ; sau lớn rồi thì hiểu việc gì phải đạo, hợp lẽ trời đều như vậy cả.

Nay thì người ta đang tận diệt, cả cá mẹ lẫn con. Bằng chứng như báo Sài Gòn tiếp thị đã nêu. Ngoài ra, mình còn thấy những chỗ bán cá cảnh, trên đường Bà Huyện Thanh Quan, Q.3 chẳng hạn, người ta gom đầy cá ròng ròng để bán làm mồi cho người nuôi cá. Khẩu thì hô hào bảo vệ thiên nhiên, giữ gìn môi trường sinh thái nhưng tâm thì độc địa rắn rết, tàn phá không còn chút tính người. Người bắt cá con ác, người bán cũng ác, người mua ác chả kém gì. Cứ vừa ngu vừa ác thế, nếu có luân hồi, thử hỏi đấng nào dám duyệt cho các ông bà ấy tiếp tục kiếp người nhỉ.

Nhưng một ông bạn tôi cứ khăng khăng rằng, giờ đây cùng chung một bọc (đồng bào) mà con người còn ác với nhau thì đòi họ sống thiện, đừng tận diệt thiên nhiên, liệu có ai nghe.

Quả thật buồn, chua chát. Chả lẽ bây giờ làm người tốt, người tử tế khó vậy sao?

9.2011

Nguyễn Thông

17 nhận xét:

  1. Buồn quá bác Thông ơi!

    Trả lờiXóa
  2. tận thu tận diệt tận phá không kể gì hét là đặc trưng của xã hội nầy

    Trả lờiXóa
  3. Bài đọc buồn và đau!

    Trả lờiXóa
  4. Những người không ngu, không ác, còn một chút lòng tốt hãy tìm đến với nhau.

    Trả lờiXóa
  5. Bác "nặc danh 10:07" nói thật ngắn gọn mà chí lý.

    Trả lờiXóa
  6. Đúng là đọc bài ni của bác xong em mới giật mình. Ở vùng quê của xứ Nghệ quê em, từ lâu nhiều người cũng hành nghề ác nhân này. Họ dùng con vịt treo đầu cần câu rồi để cho nó đạp vào ổ rồng rồng. Cá tràu mẹ thấy có kẻ đến phá con mình thì đớp chân vịt để đuổi đi. Người ta lại dùng thêm lưỡi câu móc con nhái vào đó, gần chân con vịt. cá tràu mẹ cưng con có biết đó là cái trò ác nhân, đớp nhầm phải lưỡi câu thành toi đời.

    Bây giờ ở quê nhà em, cá tràu hiếm lắm rồi. Thế mới biết cái tham cộng với cái ngu thành đại họa. cái giá phải trả cho sự tận diệt thật đau đớn quá chừng.

    Trả lờiXóa
  7. Hi!Vậy đạo phật coi người thường(ăn mặn)là ác nhân hết???

    Trả lờiXóa
  8. Đừng nói ngu thế, người ta cười cho.
    Các bác ở đây chỉ phê phán chuyện hủy diệt tự nhiên, chứ chả phải chuyện chay mặn.

    Trả lờiXóa
  9. Mình không hề có ý khuyên phải ăn chay, hoặc bảo người ăn mặn là ác, mình chỉ muốn đặt vấn đề sống phải biết bảo vệ cuộc sống, phải có cái tâm thôi, bác buncuoiwa ạ.

    Trả lờiXóa
  10. Nguoi xua co noi: " Nhat cau ca trau o, nhi buon to tong" de noi ve nhung viec lam that nhon ac duc. The ma ngay nay con nguoi lai nhan tam va co suy cho nhung viec lam tan diet thien nhien ...Quả thật buồn, chua chát...

    Trả lờiXóa
  11. Anh viết bài này rất "sáng tạo" và hay. Mà trí nhớ anh tuyệt vời nhỉ, nhớ cả Tam Quốc, Tây Du Ký rồi cả chuyện làm thơ như thế nào cho báo Hà Nội Mới. Phục thật đấy. Em thì quên tiệt!

    Trả lờiXóa
  12. Nhận xét em đăng hôm qua, thấy rõ ràng mà nay sao bị mất tiêu vậy bác Thông?

    Trả lờiXóa
  13. Ơ, bác "nặc danh" ơi, tớ hứa danh dự là không tự tiên xóa còm của ai, hay là bỏ vào chỗ nào chứ không phải ở đây, hihi.

    Trả lờiXóa
  14. lâu nay vẫn hay vào nhiều trang để đọc tin tức cùng một lúc vì chán báo quốc doanh. Rất khoái chí vì nhiều tin hay, nhanh, cập nhật. Vậy mà gần đây do bận phải làm mấy cái việc cần nhờ tới bộ não, không dám vào đọc các trang đó nữa vì sợ không dứt ra được (đã từng như vậy rất nhiều lần),mới phát hiện ra một điều: Cuộc sống đã buộc ta phải thu nhận qua nhiều thông tin từ cuộc sống quanh ta để xử lý, vậy mà ta còn bắt cái đầu ta phải làm việc gấp lên rất nhiều lần vì nhồi nhét thêm quá nhiều thông tin về các sự kiện một cách "ngay lập tức", khiến ta bức xúc, khiến ta muốn dứt một cái gì đó, đập một cái gì đó...Từ đó, đã tụ nhủ với mình rằng, từ giờ, mỗi lần vào mạng, chỉ nên ghé thăm một trang cho một lần thôi. Nếu không biết thương cái bộ nào của mình, thì hãy biết thương lấy trái tim mình...Rồi nhận ra rằng, trang của bác Nguyễn Thông lại là một trong những trang để mình nên như thế.
    Hôm nay vao Google đánh chữ Nguyễn Thông, thấy hiện ra dòng chữ sau:
    Nguyễn Thông: Vừa ngu vừa ác.
    Mình bảo: Không phải!

    Trả lờiXóa
  15. Bác nặc danh 13:39, 22 thang 9 nói: Nhận xét em đăng hôm qua, thấy rõ ràng mà nay sao bị mất tiêu vậy bác Thông?

    Đúng đấy bác Thông a.
    Comment của Kixu cũng bị biến mất. hi hi
    Bác xem lại thử xem nhé!

    Trả lờiXóa
  16. Vậy là blog của mình có vấn đề rồi. Đề nghị đồng chí an ninh mạng nào đã thâm nhập được thì cứ đọc thoải mái, theo dõi chặt chẽ, nhưng làm ơn đừng xóa cái gì cả, kẻo nhà cháu mang tiếng.

    Trả lờiXóa