Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2025

Đời không đẹp như mơ

- Dân xứ này rất quan tâm đến chính trị nhưng họ không hiểu rằng chính trị chỉ dành cho một nhóm rất ít người nắm quyền cai trị (được gọi là lãnh đạo) họ.

- Dân ta thích làm công tác tổ chức cán bộ; họ tiên đoán, sắp xếp ông nọ bà kia vào ghế này ghế khác, nhưng không hiểu rằng họ không có cái quyền ấy, có bàn cũng chỉ bàn tào lao cho vui thôi.

Nhiều người tặc lưỡi, thôi thì “so bó đũa chọn cột cờ” mà chẳng chịu nghĩ nếu chọn được cột cờ thì cột ấy cũng vẫn chỉ là đũa, thậm chí đũa dùng một lần rồi vứt.

- Một nước trải qua mấy cuộc chiến tranh liên tiếp trong vòng vài chục năm thì đội ngũ cựu chiến binh đương nhiên đông, nhiều. Đó là chưa kể cựu chiến binh của bên thua cuộc.

Cựu binh cuộc chiến đấu chống quân xâm lược Trung Quốc và chính cuộc chiến anh hùng này lại ít được quan tâm, thậm chí bị quên. Ai muốn biết cụ thể, xin đọc cuốn “Tiếng vọng đèo Khau Chỉa” của cựu chiến binh Nguyễn Thái Long, cực kỳ chân thực và cảm động. Đây mới chính là cuốn sách giá trị nhất giai đoạn 1975 - 2025 nhưng cái giải thưởng văn nghệ 50 năm vừa rồi đã cố tình loại nó.

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2025

Văn nghệ tô hồng và sử bị lật

Nói thêm về vụ giải 50 rồi dành thời gian lo việc khác.

- Dù do ai, do cấp nào tổ chức thì nhà nước vẫn phải chịu trách nhiệm về mọi sự hay dở. Không có nhà nước đứng sau, chỉ đạo, hỗ trợ, bố đứa nào dám làm.

Vì vậy, trước những ì xèo này nọ, phải có người cấp cao có trách nhiệm lên tiếng, ý kiến rõ ràng chứ không phải vài câu chung chung vô thưởng vô phạt.

- Cần hủy giải này và kết quả vừa công bố bởi nó rất nhố nhăng. Người tổ chức nó hoàn toàn không hiểu nội hàm nghệ thuật nên đã tự ý loại rất nhiều loại hình nghệ thuật đã hoạt động và cống hiến cho đất nước nửa thế kỷ qua.

Và tệ nhất, khốn nạn nhất là họ đã cố tình lờ đi khu vực phía nam (tức miền Nam) dù nơi này có những tác giả, tác phẩm rất tiêu biểu, xuất sắc. Vài trường hợp được nêu, họ chỉ chọn lấy lệ. Tư tưởng, ý thức vùng miền và thái độ phân biệt, xem thường, kỳ thị, chia rẽ được thể hiện công khai.

- Thời của thứ văn nghệ phải đạo, ta thắng địch thua, tô hồng, xuyên tạc, một chiều, vẽ vời đã qua rồi, mà có kẻ còn lấy đó làm chuẩn, làm tiêu chí để đánh giá, nhận định thì quả thật u mê, mê muội.

- Lật sử ư? Nếu sử dối trá, không khách quan, thiếu chân thực, chỉ nhằm tô hồng cho thế lực nào đó thì lật sử là cần thiết để sử trở về đúng nghĩa của nó.

Nguyễn Thông

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2025

Chuyện trong ngày đầu tháng cuối năm

Chả giấu gì, bỉ nhân (tôi) đang dồn hết tâm trí, sức lực, thời gian để hoàn thành bản thảo 2 cuốn sách, cuốn “Chuyện thời bao cấp - tập 2” và “Những lỗi thường thấy trong văn bản tiếng Việt”. Mệt, đuối phết.

Mấy bữa nay, cuộc sống thật lắm chuyện, có những chuyện mình cứ im lặng thì không chịu được.

- Ồn ào nhất là vụ Bộ Văn hóa, thể thao và du lịch tổ chức, lựa chọn, trao giải cho 50 tác phẩm văn nghệ tiêu biểu, xuất sắc nhất giai đoạn 50 năm qua (từ 1975 - 2025). Nhiều người đã lên tiếng rồi, tôi không nhắc lại những điều họ đã nêu.

Nói thật, vụ này rất hình thức, máy móc, đúng kiểu máy móc lâu nay. Tại sao lại cứ phải chọn 50 (cho trùng với số 50). Nếu 49 hoặc 53 cũng được chứ sao. Thấy không đủ số đạt thì 49, đạt nhiều thì 53, thậm chí 5, 10, 15, 20, 60, 65, 70 cũng được.

Chọn theo tiêu chuẩn gì, barem nào, chỉ các vị biết với nhau, nhưng nói đó là những tác phẩm tiêu biểu, xuất sắc nhất thì quả thật ẩu, liều, nhố nhăng.

Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2025

Tiếng Việt ơi, tiếng Việt rất ân tình

Thi bá Lưu Quang Vũ đã tâm sự vậy. Nhưng đó là chuyện của ngày xưa, chứ nếu bác Vũ còn sống tới bây giờ, không hiểu bác sẽ viết tiếp thế nào.

Tờ báo hàng đầu hiện nay, vốn rất chuẩn mực về ngôn ngữ - tiếng Việt, tiếng mẹ đẻ, đã dịch từ tiếng Anh và rút tít (cũng như biên trong bài) thế này: "Ông Trump tuyên bố tạm dừng vĩnh viễn nhập cư từ các nước thế giới thứ ba". Choáng.

Báo chí thời nay rất đổ đốn, coi thường coi khinh người đọc. Người làm báo (biên tập viên, phóng viên, cả người lãnh đạo báo nữa) có thể giỏi điều nọ điều kia, giỏi ngoại ngữ, giỏi công nghệ, giỏi kiếm tiền, nhưng trình độ, kiến thức về tiếng Việt, tôi nói thật, không bằng đứa trẻ trâu. Mà họ lại làm báo tiếng Việt, cho người Việt đọc. Thế mới khổ, mới bi kịch.

Trở lại cái tít trên, tôi không quan tâm tới việc ông Trump nói gì, chính sách nhập cư ra sao, mà chỉ thương tiếng Việt bị nhà báo rẻ rúng.

Ai đời, đã "tạm dừng" mà lại còn "vĩnh viễn". Trong bản gốc tiếng Anh, nếu người ta dùng từ như thế nào, diễn đạt ra sao, thì do phong cách ngôn ngữ của người ta, chứ trong tiếng Việt, "tạm dừng" đi với "vĩnh viễn" khác nào chửi nhau.

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2025

Bế tắc quẩn quanh

Vụ thay thế đô trưởng Hà Nội nói lên điều gì?

Nhà cầm quyền đang rất bị động, lúng túng, quanh quéo, vá víu, mưu mẹo dỏm, không thật thà (nếu không nói là giả dối) để đối phó dư luận, trấn an dân chúng, làm dịu tình hình.

Nhưng họ càng làm càng dở bởi không dám nhìn thẳng vào sự thật, nhất là trong công tác cán bộ. Lâu nay đều vậy, chứ không phải chỉ riêng vụ thay đổi này.

Họ thích nói dối. Công khai nói dối.

Theo thông tin được công bố, ông Trung bị thay chức chủ tịch Hà Nội do:
 
Sức khỏe yếu. Vậy trước khi bổ nhiệm ông ta, có khám sức khỏe không? Chắc chắn có. Ông ta có bị đột quỵ không? Chỉ giời mới biết bởi đã có quy định thông tin về sức khỏe cán bộ cấp cao thuộc diện tối mật.

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2025

Nỗi đau đời của nhà thơ già

Người ấy là bác Nguyễn Duy, thi sĩ gốc xứ Thanh nhưng là tên tuổi của cả nước, nhiều thế hệ. Ngay cả những ông bà đang nắm quyền xứ này cũng từng học thơ Nguyễn Duy trong nhà trường, từng vịn vào câu thơ Nguyễn Duy mà đứng dậy, trưởng thành, có được như hôm nay.

Người thơ ấy sức khỏe đã yếu nhiều (tuổi già lặng lẽ vào cơ thể/thời gian tàn phá chẳng chừa ai), chỉ có khí phách và nỗi đau đời vẫn như lúc tráng niên, thậm chí còn sâu cao dài rộng nóng rực hơn.

Những câu thơ viết trên giường bệnh như được rút từ xương tủy, từ những mạch máu yếu ớt đã đặt đầy máy bơm máu (stent). Về sau, nếu có ai viết biên niên sử về văn chương nước Nam đừng quên chi tiết này.
Hôm qua 26.11 trên mạng xã hội, nhất là phây búc, nhiều anh chị đã đăng thơ Nguyễn Duy. Bỉ nhân đưa lên chậm một nhịp bởi tự biết mình không thể đua tranh với những tên tuổi được. Vả lại, chỉ một chữ, một câu của bác Duy với tôi đều quý, mình phải trân trọng, giữ gìn cẩn thận.

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2025

Vài gạch đầu dòng

Suốt mấy tháng rồi, từ Bắc chí Nam, cả ở thủ đô, và nhất là miền Trung (Trung Trung Bộ, Nam Trung Bộ) thiên tai, tai họa dồn dập, thiệt hại to bằng giời, nhà tan cửa nát, người chết không kể xiết. Đau khổ tột cùng. Dĩ nhiên dân gánh chịu nhiều nhất, nặng nhất.

Kẻ thường dân này không mê tín, không tin vào chuyện năm Thìn năm Tỵ cho lắm, nhưng rõ ràng trời đất đã đổi thay, vận động theo hướng xấu, ngày càng u ám. Có hăng hái bước vào kỷ nguyên mới mấy chăng nữa, cứ chứng kiến thực trạng vậy, càng nguội lửa.

- Mấy vị đứng đầu bộ máy lãnh đạo nước này, như ông Tổng bí thư Tô Lâm, ông Thủ tướng Phạm Minh Chính... đã lập ngôn nhằm trấn an dân, chỉ đạo quan, rằng quyết không bỏ ai lại phía sau, không để bất cứ người nào chịu đói chịu rét, rằng phải mau chóng giúp dân bị đổ nhà làm lại nhà có chỗ nương thân, v.v.. Dù đó chỉ là lời nói nhưng cũng ấm lòng ít nhiều, còn hiệu quả ra sao cứ phải chờ thời gian.