Bạn bè

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020

Người trẻ

Hôm qua tôi coi tivi mậu dịch (ối giời ôi, chết cái nết không chừa thói nghiện tivi). Trong một cuộc trao đổi về công nghệ giữa cô MC và hai ông quản lý mảng 4.0, tự dưng thấy rất có cảm tình với một ông trẻ.
 
Anh này tôi còn nhớ láng máng tên Ngô Hải Phan, đóng hàm Cục trưởng Cục Kiểm soát thủ tục hành chính (Văn phòng Chính phủ). Mặc dù ai cũng biết những cuộc trao đổi thế đều có sự chuẩn bị trước nhưng rõ ràng với tất cả câu hỏi, kể cả những câu bất ngờ, đột xuất của MC, anh vụ trưởng trẻ đều trả lời rất cụ thể, lưu loát, có số liệu rất chi tiết... Tất cả đều nói vo, tự nhiên, không cần ngó giấy má chi hết.

Dĩ nhiên không phải cứ ăn nói giỏi thì là người giỏi. Trên đời, đầy ông bà thao thao bất tuyệt, nói năng như nước sông Hồng mùa lũ nhưng thực chất rỗng tuếch. Hôm kia, trong chương trình Cất cánh, có một ông lên ca rằng chúng ta đã thắng lợi vượt qua được thiên tai lũ lụt chưa từng có ở miền Trung. Lạ, thiên tai đến rồi đi, xảy ra rồi chấm dứt, nó có nằm ì ra đó cản trở ông đâu mà ông vượt với chả vượt, lại còn thắng lợi nữa. Đó là kiểu nói lấy được của hầu hết cán bộ trong bộ máy cầm quyền xứ này.

Nhưng chú Phan trẻ tôi nhắc ở trên thì khác. Đó không phải thứ cán bộ vẹt mà là dạng người thực sự hết lòng với công việc, nắm chắc lĩnh vực mình quản, không gì không để mắt tới, trong đầu luôn có những giải pháp cho sự phát triển. Cuộc sống cần thật nhiều những con người tâm huyết, trách nhiệm, giỏi giang như thế. Chỉ mong sao chú Phan, còn trẻ mà đã quan to, đừng vì cái ghế ông nọ bà kia mà đánh mất thực tài của mình.

Họ trẻ, họ đem lại cho chúng ta niềm tin, niềm hy vọng. Đừng như cái nhà ông kia tự đặt mình vào trường hợp đặc biệt, đứng cao hơn tất cả, từng được ca ngợi giỏi lý luận, giỏi ăn nói, thế nhưng rốt cuộc cũng chỉ biết cắm đầu vào giấy đọc những thứ trí khôn do đứa khác viết ra. Ngay cả câu "chúc các đồng chí sức khỏe, chúc hội nghị thành công tốt đẹp", đáng nhẽ phải buông giấy cái phạch, ngẩng đầu lên chúc, thể hiện tình cảm tự đáy lòng, vậy mà vẫn cắm đầu vào giấy đọc thì chẳng còn gì để nói nữa. Cũng chả khác gì đứa cháu đến chúc tết ông bà cứ cầm giấy ê a đọc cháu chúc ông, cháu chúc bà, trong đầu đang nghĩ đến cái bao lì xì mừng tuổi.

Nguyễn Thông

1 nhận xét:

  1. mỗi người nhìn nhận các vấn đề khác nhau, nhưng tâm tốt là được

    Trả lờiXóa