Câu này có nhẽ đúng với các trường hợp của cha con nhà Nguyễn Bá Thanh - Nguyễn Bá Cảnh (đen sì), Lê Thanh Hải - Lê Trương Hải Hiếu (son), Nông Đức Mạnh - Nông Quốc Tuấn (hơi son), Nguyễn Tấn Dũng - Nguyễn Thanh Nghị và Nguyễn Minh Triết (son), Trần Đức Lương - Trần Tuấn Anh (son)...
Nhưng vận kỹ thì không chính xác với các trường hợp Lê Đức Anh - Lê Mạnh Hà, Nguyễn Văn Chi - Nguyễn Xuân Anh, Trịnh Xuân Giới - Trịnh Xuân Thanh (đen sì)...
À, các cụ có còn nhớ, Nguyễn Bắc Son cựu bộ trưởng 4T chính là trợ lý, thư ký, kẻ bầy tôi thận cận của chủ tịch nước Lê Đức Anh. Chính ông Anh đã nâng đỡ, bao bọc, cất nhắc Son một cách công khai, trắng trợn. Ông Anh một thời thét ra lửa, nắm trong tay Tổng cục 2 nên dù lúc tại chức hay khi đã thôi chức vẫn cực kỳ oai vệ. Chỉ có điều, giờ sức tàn lực kiệt, nằm thở còn không xong, sống thực vật nên chả đứa nào sợ nữa, chúng không vào bệnh viện rút cái ống thở ra là may. Đến con đẻ còn không bảo vệ được thì Son siếc chả là cái đinh gì.
Điều không may nhất cho ông Mười Anh là ông phải chứng kiến quyền bính lọt hết vào tay giới sĩ phu Bắc Hà do ông Nguyễn Phú Trọng cầm đầu. Nếu ngày nào đó ông tỉnh lại được, trời ban đặc ân cho ông nói một câu trước khi chết, chắc ông sẽ nói "Trời đã sinh ra Anh, sao lại còn sinh ra Trọng".
Nguyễn Thông
Sanh thuận. Vãn an. Quá nhiều vụ việc tổn hại đến Tổ Quốc và Nhân Dân, suy cho cùng, đều bắt nguồn từ ông tướng lé ấy. Sống đã không thuận, theo lẽ đời, lẽ trời, ông không thể nhẹ nhàng nhắm mắt xuôi tay đâu. Nhấm nháp từ từ những phút giây, tháng ngày sống đời thực vật.
Trả lờiXóa