Năm chưa xa, trước dịch Covid-19, 2017 thì phải, Nguyễn Huy Hoàng từ Nga về. Hoàng bảo tao đang ở Hà Nội, tổ chức ra mắt cuốn sách mới, xong rồi sẽ bay vào Nha Trang. Tao gọi cho mày bởi thế này, thằng Tú chủ phòng răng Bến Thành tại thành phố Nha Trang nó nói nghe mày than thở đau răng, nó muốn mời mày ra, làm tặng cho mày nguyên hai hàm implant không lấy tiền. Nó sẽ đặt vé tàu bay để mày ra lẫn vào. Thu xếp gặp nhau Nha Trang nhé, sẽ nhiều điều hay, v.v..
Tôi nghe mà hoảng hồn, không tin tai mình, dù cái số điện thoại của Hoàng còn rành rành ra kia. Hàm răng implant lâu nay mình chỉ nghe thôi, cả hơn trăm triệu, thậm chí vài trăm triệu bạc, chưa bao giờ nghĩ tới. Có lần thấy tôi vừa nhai trệu trạo, vừa than đau, mặt mũi nhăn nhó như khỉ, trong buổi họp lớp, một đứa khuyên sao mày không đi làm lại răng, một đứa khác chen vào, già mẹ nó rồi, chết đến đít rồi, răng lợi làm đếch gì, để tiền ấy mà ăn, sướng này nào hay ngày ấy…
Đúng là đẽo cày giữa đường, chả biết nghe ai. Muốn làm cũng không thể khi chỉ ngó vào lương hưu. Giả dụ có tiền, ăn dối già, cũng đếch ăn được, răng đâu mà nhai. Túm lại, cách nào cũng bí như khi cách mạng bị đàn áp những năm xưa. Ấy là học môn lịch sử, thấy sách giáo khoa viết vậy.
Không bàn chuyện chính trị. Chỉ quan tâm các vấn đề xã hội. Đá để xây chứ không để ném. nguyenthong8355@gmail.com
Bạn bè
Tổng số lượt xem trang
Tìm kiếm Blog này
Hiển thị các bài đăng có nhãn nha trang. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nha trang. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 10 tháng 8, 2023
Thứ Tư, 5 tháng 4, 2023
Cái ấy ở Nha Trang
Lại nhớ đận người ta khoe nhau rằng ở bãi biển ven đường Trần Phú đẹp sầm uất bậc nhất thành phố Nha Trang sừng sững mọc cái tháp Trầm hương, tôi cứ háo hức định cưỡi tàu hỏa ra coi. Lấn bấn việc này việc nọ, tới khi ngó mấy tấm ảnh chụp, tự dưng chán ặt, không muốn mò ra ngắm tháp nữa. Tưởng gì, hóa ra cái khúc măng bê tông, trầm triếc đâu chả thấy, chỉ làm xấu bẩn cả bờ vịnh vốn đẹp đẽ nên thơ.
Sau có nhiều lần đến Nha Trang, nghĩ thầm dạo đó mình không đi là đúng. Cũng chả phải tiếc tiền vé tàu hỏa vừa đi vừa về hơn 800 cây số, 2 đêm ngủ bồng bềnh, cũng không phải đã tắt lịm ý định tới Nha Trang trời bể đẹp để rồi liên tưởng tới cái hang Pắc Bó gió lùa như người ta. Ngắm mụt măng rồi ôm về sự thất vọng thì thà ở nhà.
Mấy hôm nay, Nha Trang lại cuốn hút sự chú ý của thiên hạ, lời ra tiếng vào, khen chê loạn xì ngầu, về cái nhà hát Đó. Ngày khánh thành nó, cả quan tể tướng cũng đến chung vui với những lời có cánh. Phải công nhận người ta khéo sắp xếp. Chọn được những thời điểm “ngẫu nhiên” như vậy để PR thực không dễ. Ông em tôi cười bảo nhiều tiền làm được tất.
Sau có nhiều lần đến Nha Trang, nghĩ thầm dạo đó mình không đi là đúng. Cũng chả phải tiếc tiền vé tàu hỏa vừa đi vừa về hơn 800 cây số, 2 đêm ngủ bồng bềnh, cũng không phải đã tắt lịm ý định tới Nha Trang trời bể đẹp để rồi liên tưởng tới cái hang Pắc Bó gió lùa như người ta. Ngắm mụt măng rồi ôm về sự thất vọng thì thà ở nhà.
Mấy hôm nay, Nha Trang lại cuốn hút sự chú ý của thiên hạ, lời ra tiếng vào, khen chê loạn xì ngầu, về cái nhà hát Đó. Ngày khánh thành nó, cả quan tể tướng cũng đến chung vui với những lời có cánh. Phải công nhận người ta khéo sắp xếp. Chọn được những thời điểm “ngẫu nhiên” như vậy để PR thực không dễ. Ông em tôi cười bảo nhiều tiền làm được tất.
Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022
Việc nhớn việc nhỏ
Nhà cháu bị bọn giặc khóa phây búc, lại nhân thể đang lúc "nông nhàn", nhà thì mới lau, cơm ít dầu mỡ nên bát dễ rửa, nhân có tí việc, vừa mò ra Nha Trang chơi với mấy ông bạn già (sẽ kể cụ thể sau). Đi sáng hôm trước, chiều hôm sau đã về, nhõn ngày rưỡi, bởi thân lừa ưa nặng, chỉ thích vất vả, không khoái ăn chơi, hì hì. Khiếp, khoe đi chơi mà cũng khéo thế.
Tối, về tới nhà ga Tân Sơn Nhất, chỗ đón xe lộn xộn như cái chợ giời. Vài hôm trước đã nghe báo chí cảnh báo sự lừa đảo, chặt chém, nay đích mục sở thị, hãi quá. Máy chém của cụ Ngô tổng thống xưa kia chỉ được nghe qua tuyên truyền của phe cách mạng chứ chửa nhìn thấy bao giờ, còn hiện tại trước mắt thì nhan nhản. Hỏi dò vài chỗ vài xe vài bác tài, thấy không ổn, không muốn thành nạn nhân, liền bái bai.
Tối, về tới nhà ga Tân Sơn Nhất, chỗ đón xe lộn xộn như cái chợ giời. Vài hôm trước đã nghe báo chí cảnh báo sự lừa đảo, chặt chém, nay đích mục sở thị, hãi quá. Máy chém của cụ Ngô tổng thống xưa kia chỉ được nghe qua tuyên truyền của phe cách mạng chứ chửa nhìn thấy bao giờ, còn hiện tại trước mắt thì nhan nhản. Hỏi dò vài chỗ vài xe vài bác tài, thấy không ổn, không muốn thành nạn nhân, liền bái bai.
Nhà cháu tòn ten đeo ba lô vọt tuốt ra ngoài, tận đường Trường Sơn. Chỗ cây xăng, công an dân phòng đứng trực dày đặc, chả biết để trị đám xe dù hay đám khách đang khiếp vía. Đi bộ thêm tới ngã ba Trường Sơn - Hậu Giang, nhà cháu mới hoàn hồn, kêu được chú Grab gốc sinh viên, nó chở về, bo thêm cho nó 1/3 để tỏ tình thương với mấy đứa kiếm sống vất vả chả khác gì thời mình còn đi học.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)