Cô Hoàng Anh dễ thương bên trường Cao đẳng thực hành FPT nhắn tin, gửi mail cho mình, mời tới dự buổi khai giảng khóa đầu tiên của trường tại TP.HCM, tổ chức ở nhà văn hóa thanh niên Sài Gòn- 4 Phạm Ngọc Thạch, Q.1. Dĩ nhiên là mình đồng ý bởi FPT vốn chỗ quen biết, ân tình nhiều năm.
Mình cũng từng may mắn được qua thời sinh viên nên ít nhiều biết thế nào là tuổi trẻ sôi nổi kiểu học trò. Cũng từng là đoàn viên nên đã kinh qua các phong trào đoàn như bất cứ đoàn viên nào. Nhưng nay được hòa vào cái không khí khác hẳn của các bạn trẻ dán nhãn FPT thấy thật ấn tượng, xúc động. Nó có thứ đặc trưng rõ rệt, không hòa lẫn vào cái gọi là phong trào đoàn, phong trào thanh niên phổ biến, nói chung bây giờ.
Mình gọi họ là lớp trẻ không có ý nhằm chỉ một thế hệ mà chỉ nói một kiểu (style), kẻo ai đó vặn vẹo sẽ khó giả nhời. Được chứng kiến các sinh viên Cao đẳng thực hành FPT hôm ấy, cũng như từng chứng kiến các bạn trẻ công ty FPT bao nhiêu lần trước kia, mình rút ra rằng họ trẻ trung một cách tự nhiên như tuổi trẻ vốn thế. Họ có trí truệ, năng lực, sự phóng khoáng, hăng say nhiệt tình, mỗi lời nói, hành động đều toát ra phẩm chất của những người thực sự làm chủ cuộc đời mình, không bị gò bó vào những gượng gạo, trói buộc vô hình. Họ tự do bày tỏ khả năng có được thật hồn nhiên nên làm người chứng kiến thấy gần gũi, hòa đồng. Và mỗi thành viên trong họ đều toát ra phẩm chất của người có suy nghĩ độc lập, có học, có chí vươn tới.
Ấy là do mình cảm nhận vậy. Mình mà viết nữa có thể ai đó bảo rằng quá đà, hồ đồ, cực đoan, thiếu khách quan. Bạn trẻ FPT cũng có đôi vụ “xé rào, quá đà”, bị báo chí phê phán. Chả có cái gì toàn vẹn tuyệt đối. Nhưng mình hiểu không phải tự dưng mà những người trẻ FPT được như vậy. Họ có thủ lĩnh tốt, những người, theo cách nói dân dã, rất có đầu óc, phóng khoáng, trẻ thực sự. Mình đã từng tiếp xúc với các thủ lĩnh Trương Gia Bình, Hoàng Minh Châu, Lê Trường Tùng, Trương Đình Anh… nên không thắc mắc tại sao người trẻ của FPT lại đáng yêu đến thế. Theo mình, chính những người trẻ kiểu FPT mới là người mà đất nước trông chờ, chứ không phải kiểu thanh niên xếp hàng mà mặt khó đăm đăm mỗi người một chiếc máy điện thoại trên tay bấm bầu cho vịnh Hạ Long như vừa rồi.
Mình vào đoàn thời Bí thư thứ nhất Vũ Quang, công tác đoàn thời Bí thư thứ nhất Đặng Quốc Bảo, sau này chứng kiến nhiều thời các vị đứng đầu tổ chức đoàn suốt bao năm. Thành thực mà nhận xét, chỉ thấy bác Vũ Quang là đúng chất thủ lĩnh thanh niên nhất, khơi dậy được sự nhiệt tình, trẻ trung, cao thượng mà vô tư… của hàng triệu bạn trẻ. Còn ôm đoàn mà cứ nhạt nhòa như các anh Đào Ngọc Dung, Võ Văn Thưởng vừa rồi thì chỉ… phí đoàn. Nay có anh phó giáo sư Nguyễn Đắc Vinh được cấp trên cử ra nắm đoàn, mình để ý thấy chưa có gì ấn tượng, thậm chí hơi thất vọng khi anh ấy bắt thanh niên đồng loạt “bấm bấm”. Nhưng mình vẫn tin, bởi đấy là người có học thực sự, nghe mấy đứa bạn ở Hà Nội tiếp xúc bảo rằng có tài có đức, nhất là có bản lĩnh. Trộm nghĩ, nếu anh Vinh không tự ái, có thể học hỏi được nhiều điều từ người cùng học hàm với anh, phó giáo sư Trương Gia Bình, hoặc các anh Hoàng Minh Châu, Lê Trường Tùng, Nguyễn Thành Nam… của FPT. Họ không chuyên về đoàn, nhưng công tác thanh niên (hiểu, nắm, khơi dậy thanh niên) thì họ hết sảy đấy.
17.11.2011
Nguyễn Thông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét