Phải công nhận ở xứ mình lắm ngày này ngày nọ thế không biết. Quanh năm suốt tháng cứ lo chuẩn bị kỷ niệm, tưởng nhớ cũng đủ mệt. Nhưng có 2 ngày mình ủng hộ hoàn toàn, dù nhắn 11 vạn tin để bầu mình cũng nhắn. Đó là ngày 27.7 thương binh liệt sĩ và ngày 20.11 nhà giáo Việt Nam.
Ngày mốt 20.11.2011, ngày nhà giáo, mình nghĩ ngay đến việc phải tìm một bài hát thật hay kính tặng các thầy cô. Viết về thầy cô cũng không ít bài hay, như Cô giáo Tày cầm đàn lên đỉnh núi (của Văn Ký), Bài ca người giáo viên nhân dân (Hoàng Vân), Quà tháng 5 dâng bác (Hồng Đăng), Hành khúc ngày và đêm (Phan Huỳnh Điểu)… Thế mà có một bài, của một tác giả ít người biết đến, mà hầu như giáo viên nào cũng thuộc, mình rất thích: Yêu người bao nhiêu yêu nghề bấy nhiêu.
Tác giả bài này là nhạc sĩ Nguyễn Văn Quỳ. Cụ Quỳ sinh năm 1925, hiện sống ở Hà Nội. Trong giới nhạc, cụ rất nổi tiếng bởi chuyên viết sonata cho violon và piano nhưng ở lĩnh vực ca khúc lại ít người biết cụ. Tuy nhiên, chỉ với bài hát Yêu người bao nhiêu yêu nghề bấy nhiêu cụ đã để lại dấu ấn đặc biệt cho ngành sư phạm. Bài mà mình giới thiệu đây do hai nữ ca sĩ Tuyết Nhung, Thanh Hương trình bày, nghe tiếng piano mình chắc đến 90% là của nghệ sĩ Hoàng Mãnh.
Mình từng theo nghề dạy từ năm 1977 đến 1992, nghỉ vài năm rồi dạy tiếp đến 1996, sau đó “mất dạy” hoàn toàn. Một chặng đời nhiều kỷ niệm buồn vui. Nhà mình có 4 người, hai dạy học, tỷ lệ 50% so với cả nước khá cao đấy. Họ Nguyễn nhà mình ở làng Trà Phương (Hải Phòng) giáo viên đông hơn quân Nguyên, nếu mở trường có thể lập hẳn một trường đa cấp đa môn, cái gì chứ đạt trường chuẩn quốc gia dễ như trong tầm tay. Nhưng thôi, tình hình giáo dục đang nát bét thế này, trường họ Nguyễn có mở cũng không thể cứu được.
Trong số bạn mình thời đại học ít người đi dạy lắm, chỉ trên đầu ngón tay, tuy nhiên có những chiến tướng đá rất hay mọi nhẽ, chẳng hạn anh Trần Ngọc Hồng (Đại học Tổng hợp TP.HCM), Phạm Xuân Hoàng (Đại học Tổng hợp Huế), Lê Văn Sơn (Đại học Đà Lạt), Trần Ngọc Vương (Đại học Tổng hợp Hà Nội), Nguyễn Huy Hoàng (Đại học Tổng hợp quốc gia Lomonosov, Nga)…, còn cái thứ mình chả kể làm gì.
Xin tặng các thầy cô giáo bài hát của cụ Quỳ. Xin cám ơn nhà sưu tầm Zanhanoi.
19.11.2011
Nguyễn Thông
ừ nhỉ.....
Trả lờiXóaGần 20.11,tôi gõ tìm mà không ra bài hát này.Cảm ơn anh Nguyễn Thông rất nhiều.
Trả lờiXóaNhạc sĩ Nguyễn Văn Quì là một nhạc sĩ rất có tâm,có tài nhưng ông là người thẳng tính nên cũng bị thiệt thòi nhiều.Một số tác phẩm viết cho đàn giây cuả ông được hội nhạc sĩ Pháp trân trọng và đánh gía cao nên ông được họ mời đính danh sang đó mấy lần.
Bác Lan ạ, càng thương bác Quỳ càng giận cái bộ máy đã vùi dập biết bao con người tài năng, trung thực.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa